PHẾ ĐÔ - Trang 631

Đường Uyển Nhi bị dồn nén tới mức đỏ cả mặt lên. Chị ta đáp:
- Anh không phải là kẻ hư hỏng thật mà! Kẻ hư hỏng trên đời anh vẫn
chưa gặp đâu. Nếu anh là kẻ hư hỏng, thì em càng là kẻ hư hỏng hơn. Em
đã phản bội chồng, vứt bỏ con chạy theo Chu Mẫn, bây giờ lại chung sống
với anh. Nếu anh là kẻ hư hỏng, chắc cũng do em làm anh hư hỏng.
Đường Uyển Nhi đột nhiên xúc động, hai mắt tấy đỏ rơm rớm nước. Trang
Chi Điệp thì ngồi đực ra. Anh vốn định nói để xua đi nỗi khổ trong lòng
mình, song Đường Uyển Nhi đã nói như vậy, anh càng nhận ra mình đã
từng hại mấy người đàn bà, liền đưa tay lôi chị ta, chị ta co người lại, cả hai
người đều quỳ khóc trước mặt nhau.
Cuối cùng đã về đến nhà Đường Uyển Nhi. Chu Mẫn đi vắng, chiếc huyên
đặt trơ trọi trên bàn. Trong miệng sứ màu đen của cái huyên cắm một bông
cúc dại nho nhỏ. Trang Chi Điệp ngẩn người nhìn một lát, không dám động
vào. Đường Uyển Nhi lấy nước nóng để hai người ngâm chân, chị ta bảo
móng chân Trang Chi Điệp dài quá rồi.
Chị ca cẩm:
- Cô ta cũng chẳng chịu cắt cho anh cái gì cả!
Chị ta lấy kéo ra cắt móng chân. Trang Chi Điệp không nghe nhưng chị ta
vẫn cắt, đi giày vào giúp anh, rồi đặt đôi chân nhỏ của mình vào lòng anh
và bảo:
- Em muốn anh xoa bóp cho em cơ, vì anh em đã đi giày cao gót suốt
một ngày, đau mỏi quá đi mất.
Trang Chi Điệp liền xoa bóp, Đường Uyển Nhi cười, liếc mắt bảo:
- Em muốn lắm rồi, khó chịu quá!
Trang Chi Điệp nói:
- Không dám đâu, hết giờ làm việc rồi.
Đường Uyển Nhi nói:
- Ngày nào cũng tối mịt anh ta mới về. Hôm nay tư tưởng tình cảm
căng thẳng, chỉ có em mới thư giãn được, anh muốn thế nào thì thế, chỉ cần
anh vui vẻ.
Nói rồi ch. ra rút cái cặp tóc gài mái tóc trên, mái tóc dài đen như mây xổ ra
lả tả. Chợt ngoài cổng có tiếng xe lọc cọc, Đường Uyển Nhi lập tức búi tóc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.