PHẾ ĐÔ - Trang 639

- Kỳ tích là ở chỗ đó. Em thông minh, xinh đẹp, đó là giá trị lớn nhất
của em. Anh nói thật với em, về mặt hình thức thì hơi kém, em phải suy
nghĩ cho thật kỹ. Nếu đồng ý thì em khỏi phải lo về phía Triệu Kinh Ngũ.
Anh sẽ nói với cậu ấy.
Liễu Nguyệt hỏi:
- Kém như thế nào?
Trang Chi Điệp đáp:
- Chân hơi bị tật, lúc còn bé đã mắc chứng bại liệt nhưng hoàn toàn
không phải tê liệt, cũng chẳng phải chống gậy, đầu óc đủ tỉnh táo, rất nhiều
cô một lòng muốn lấy cậu ấy, nhưng mẹ cậu ấy vẫn chưa ưng cô nào. Bà ấy
gặp em, sẽ rất thích em đấy.
- A ra thế, hóa ra là một người tàn tật, anh định rao bán phế phẩm cho
em đấy!
Trang Chi Điệp nói:
- Em là người thông minh, anh cũng không nói nhiều. Em cứ ngồi đây
suy nghĩ đi, anh còn phải đọc sách. Lát nữa em trả lời anh.
Trang Chi Điệp đi lấy một quyển sách, ngồi đọc tại chỗ. Liễu Nguyệt thở
dài thườn thượt, nhắm mắt, dựa người vào ghế sa lông. Trang Chi Điệp liếc
mắt nhìn sang, trong cặp mắt dưới làn lông mi che phủ đã ứa ra đôi giọt lệ
sáng long lanh, trong lòng anh cuối cùng cũng có phần cay đắng. Anh gập
quyển sách vào, đứng dậy bảo:
- Thôi được Liễu Nguyệt ạ, coi như anh không nói gì đến chuyện ấy.
Em đi ra nói chuyện khác với chị cả.
Nhưng đột nhiên Liễu Nguyệt đã lao đến, sà vào lòng anh, cô ta nói trong
khi nước mắt chảy giàn giụa:
- Theo anh, việc này có được không?
Trang Chi Điệp lau nước mắt cho cô ta nói:
- Liễu Nguyệt ạ, việc này phải do em quyết định!
Liễu Nguyệt lại hỏi một câu:
- Em cần anh nói cơ, anh nói đi!
Trang Chi Điệp ngẩng lên, nhìn giá sách,cuối cùng đã gật đầu.
Liễu Nguyệt bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.