PHẾ ĐÔ - Trang 712

- Anh Điệp, anh đừng nói thế, anh căng thẳng và cũng buồn khổ quá
đấy mà! Bây giờ em đang chung sống với anh trên giường buồng ngủ của
anh chị, em cảm thấy em là bà chủ, em rất sung sướng.
Trong khi chị ta nói, mắt nhìn chằm chằm vào bức hình Ngưu Nguyệt
Thanh treo trên tường, chị ta nói tiếp:
- Chị ta đang hận em, có lẽ đang chửi em dâm đãng không biết nhục
đấy. Chị ta là người đàn bà hạnh phúc trong thành phố này. Chị ta không
hiểu em, chị ta không hiểu nổi nỗi đau khổ của người đàn bà trong một
hoàn cảnh khác.
Chị ta liền đứng lên, lật tấm hình quay vào tường. Hai người ra khỏi khu
nhà hội văn học nghệ thuật, đi theo con đường cái một cách không mục
đích. Sau đó vào một quán ăn cơm, ăn cơm xong, đi qua một rạp chiếu
bóng, liền mua vé vào xem phim. Họ bàn nhau, xem xong phim sẽ đến
"nhà cầu khuyết", phải mua nhiều thức ăn và đồ uống, để sống một ngày
thật sự, cảm nhận cho bằng hết những cảm giác và mùi vị của những đêm
ngày vò võ đợi chờ.
Trang Chi Điệp bảo:
- Một ngày một đêm nhé!
Đường Uyển Nhi nói:
- Hai ngày hai đêm cơ!
Trang Chi Điệp bảo:
- Không, ba ngày ba đêm cơ!
Đường Uyển Nhi nói:
- Vậy thì ngủ cho đến chết.
Trang Chi Điệp bảo:
- Chết cũng phải chết đẹp.
Đường Uyển Nhi nói:
- Nếu chết như thế thật, sau đó bị người ta phát hiện, thì không hiểu
ngôi "nhà cầu khuyết" đó sẽ được người đời ca tụng là nơi hy sinh của tình
yêu hay bị chửi rủa là mồ chôn của tội ác?
Hai người cười hì hì. Họ cứ cười nói như vậy trong lúc theo dõi câu chuyện
trên màn ảnh trong rạp. Đường Uyển Nhi gục đầu lên vai Trang Chi Điệp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.