PHẾ ĐÔ - Trang 722

cô ấy không muốn lấy em, thì quả dưa cố vặn thường không ngọt. Em chỉ
hận vì thân bất tài. Lại tiếc vì cô ấy quá coi trọng món lợi trước mắt. Hôm
nay các anh đã đến đây, em xin nhận hết tấm lòng tốt, mong các anh ngồi
chơi, em đi lấy mấy chai rượu về uống.
Trang Chi Điệp nói:
- Triệu Kinh Ngũ đã độ lượng như vậy, thì bọn tôi cũng yên tâm.
Muốn uống rượu thì hôm nào đó đến chỗ tôi, chúng mình uống một trận
cho thoải mái đã đời. Có điều hôm nay đang có việc gấp, cậu cũng nên đi
với chúng tôi. Cậu có biết không, Uyển Nhi mất tích rồi.
Thế là kể lại đầu đuôi ngọn nguồn, song lại không đả động gì đến chuyện
mất tích lúc Đường Uyển Nhi và mình đi xem phim. Chu Mẫn không nén
được xúc động, oà khóc. Anh nói:
- Anh Ngũ ơi, chúng mình đang làm chuyện gì vậy? Người của anh
bỏ đi, người của tôi thì mất tích. Chúng tôi gần như đã chà xát như chải
lược dầy một lượt cả thành phố này, vẫn không có tăm hơi dấu vết gì. Tôi
cứ sợ cô ấy gặp kẻ xấu, hoặc là đã bị hại, hoặc là bị mắc lừa đem đi bán!
Trang Chi Điệp nói:
- Cậu ăn nói vớ vẩn gì vậy, trong thành phố này, Đường Uyển Nhi
không oán không thù, kẻ nào hại được cô ấy? Cô ấy là con người tinh khôn
như vậy, lại bị mắc lừa để đem đi bán sao? Kinh Ngũ này, cậu có nhiều lối,
quen biết các bè đảng trường phái, mình phải tìm cách đi tìm cô ấy mới
phải.
Triệu Kinh Ngũ bảo:
- Tại sao không cho tôi biết chuyện này sớm hơn? Bây giờ bọn
maphia thích làm những chuyện này. Tôi quen một người, nếu nằm trong
tay bọn họ, thì có thể tám chín phần mười tìm ra.
Bốn người liền đi ra phố, vẫy một chiếc taxi đi thẳng về hướng phố mới ở
phía Bắc. Đi tới phố mới, xuyên qua một ngõ nhỏ, đến một cửa hàng treo
một vòng hoa nhỏ rất đẹp, Triệu Kinh Ngũ bảo ba người đợi trước cửa, rồi
đi vào nói chuyện với một bà già đang cắt hoa giấy trong cửa hàng. Một lát
sau đi ra bảo:
- Mục Tử đi vắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.