PHẾ ĐÔ - Trang 778

Nguyễn Tri Phi hỏi lại:
- Thế anh không biết gì ư? Việc này đầu tiên không nên để bất cứ ai
biết, Hy Miên lại vẽ tranh giả các ngành hữu quan đang kiểm tra truy tìm.
Trang Chi Điệp hỏi:
- Có quan trọng lắm không?
Nguyễn Tri Phi đáp:
- Hiện giờ chưa nói được, xem ra không quan trọng lắm. Chi Điệp ơi,
anh phải đi bệnh viện khám sao, chắc chắn anh bị ốm.
Trang Chi Điệp đáp:
- Không có bệnh gì đâu.
Nguyễn Tri Phi hỏi:
- Vậy thì tại sao bỗng chốc lùn đi thế?
Trang Chi Điệp đâu có bé nhỏ đi, nhìn vào thể mình, anh cười bảo:
- Anh từ Thượng Hải về, đừng ăn nói bậy nhìn cái gì cũng trái mắt!
Nguyễn Tri Phi nói:
- Chuyện ấy cũng đúng. Thượng Hải người ta….
Trang Chi Điệp cười cướp lời:
- Được rồi, được rồi, nói anh chân nhỏ đủ vịn tường đi chứ gì, mỗi lần
đi Thượng Hải, khi về Tây Kinh, cũng cảm thấy đường phố Tây Kinh hẹp
đi, bẩn đi, người Tây Kinh ai cũng quê mùa, dăm ba hôm sau, cảm giác này
không còn nữa. Không sao đâu, đến chỗ tôi uống rượu nhé!
Hai người đến nhà Trang Chi Điệp uống rượu. Trang Chi Điệp hỏi tình
hình điều tra Nguyễn Tri Phi bảo đã thay mắt chó. Anh hỏi:
- Anh không phát hiện ra chứ?
Trang Chi Điệp không phát hiện ra nhưng cười hì hì.
Nguyễn Tri Phi hỏi:
- Anh cười gì vậy? Lúc đầu tôi cứ tưởng thay mắt chó vào sẽ xấu xí
khó coi, sau đó mới biết con người mắt như nhau cả. Những cô gái xinh
đẹp có cặp mắt tốt lắm, nhưng anh móc con ngươi của cô ta ra, để lên bàn
tay anh bảo là mắt người cũng được, là mắt lợn cũng xong, đẹp hay xấu ở
chỗ, nó được lắp vào một khuôn mặt như thế nào.
Trang Chi Điệp nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.