PHI ĐAO HỰU KIẾN PHI ĐAO - Trang 100

Bọn họ nhìn ba gã trẻ tuổi, cũng nghe bọn chúng nói chuyện, trong tâm

của bọn họ cũng đều có phần thương cảm sâu sắc.

... Hùng phong của Tiểu Lý Phi Đao quả thật không còn có thể xuất hiện

sao?

Vì một nữ nhân mà Lý Mạn Thanh tiên sinh phải ra nông nổi như vầy?

Nữ nhân đó là ai?

Trong mắt Lý Hoại bỗng ngập dâng nhiệt lệ, nhiệt lệ đè nén không nổi

muốn trào ra.

Hắn bỗng nhớ đến mẫu thân của hắn, một nữ nhân vừa thông minh, vừa

mỹ lệ, vừa khổ ải.

Hắn chợt muốn bỏ chạy.
Nhưng Thiết Ngân Y đã nắm chặt tay hắn.
- “Ngươi không thể đi, hiện tại tuyệt không thể đi” - Thiết Ngân Y thốt -

“Ta biết trong tâm ngươi hiện tại nghĩ gì, nhưng ngươi cũng nên biết phụ
thân của ngươi hiện tại rất cần ngươi, không cần biết ra sao, ngươi vẫn là
cốt nhục của phụ thân ngươi, là máu trong máu của ông, là cốt trong cốt
của ông”.

Song quyền của Lý Hoại nắm chặt, gân xanh trên tay không ngừng khiêu

động.

Thiết Ngân Y nhìn hắn đăm đăm, gằn từng tiếng:
- Ngươi càng nên biết, muốn nghĩ tới trùng chấn uy phong của Lý gia,

chỉ còn nhờ vào một mình ngươi.

* * * * *
Đường ngập đầy tuyết, nhìn không thấy người. Đình đài lâu các này, vẻ

phồn hoa vinh diệu của những ngày xưa đâu rồi?

Bước chân và tâm tình của Lý Hoại nặng nề như nhau.
Không cần biết ra sao, không cần biết trong tâm hắn đang nghĩ gì, không

cần biết người ta nói gì, đây vẫn là cội rễ của hắn, một sự thật ai ai cũng vô
phương phủ nhận.

Hắn lại phải gặp phụ thân của hắn, phụ thân đã bỏ rơi mẹ con hắn lúc

hắn còn chưa chào đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.