PHI ĐAO HỰU KIẾN PHI ĐAO - Trang 121

lão chưởng quầy của tiệm vải cần kiệm khắc khổ đã trú trong gian phòng
còn lại.

Nhưng hiện tại nơi đó tất cả đã hoàn toàn biến đổi, biến thành một gian

trắng toát, ngồi xuống không dính tới một chút bụi.

Từ trên tiểu lâu nhìn qua cửa sổ phía sau, đã có thể thấy hậu viện của Lý

phủ.

Trong hậu viện của Lý phủ cũng có một tòa tiểu lâu.
Đã nhiều năm nay, ánh đèn luôn ảm đạm trong hậu viện của Lý gia, chỉ

có tòa tiểu lâu đó là ánh đèn thắp sáng qua đêm không tắt.

Người sống ở đây lâu nay đại đa số đều biết tòa tiểu lâu đó năm xưa là

thư phòng của Tiểu Lý Thám Hoa.

Sau khi Tiểu Lý Thám Hoa rời bỏ nhà ra đi, tòa tiểu lâu đó đã biến thành

khuê phòng của người y ngày đêm luyến thương, Lâm Thi Âm.

Hiện tại, lại là nơi dưỡng bệnh của chủ nhân đời thư ba của Lý gia, Lý

Mạn Thanh tiên sinh.

Nơi đó vốn là một con hẻm thô lậu, nhờ vào thịnh danh của Tiểu Lý

Thám Hoa, người hiếu kỳ từ khắp nơi đổ về chiêm ngưỡng, cho nên mới
dần dần trở thành nhiệt náo.

Phi đao đi, người cũng đi, danh vẫn còn.
Cho nên địa phương này ngày nào cũng nhiệt náo, chỉ bất quá gần đây đã

lại dần dần vắng vẻ.

Cho nên cái tiệm vải đó mới đóng cửa.
Tại một nơi như vầy, trên tiểu lâu nơi tiệm vải đã đóng cửa như vầy, tại

sao đột nhiên có một gia đình kéo tới? Hơn nữa còn đem ba gian phòng
trên lầu đặc biệt bố trí xây dựng thành một cung điện nho nhỏ giống như
làm bằng băng tuyết?

Trong phòng một màu tuyết trắng, tường tuyết trắng, nóc tuyết trắng,

khăn trải giường dùng thứ tơ lụa trắng như tuyết mà đan thành, trên sàn trải
đầy thảm trắng như tuyết làm bằng da ngân hồ, thậm chí cả vật bài trí trong
phòng cũng đều một màu trắng bạc.

Khi ánh đèn được thắp lên trong lồng đèn trắng như tuyết, quang tuyến

trong gian phòng đó nhu hòa như ánh trăng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.