PHI ĐAO HỰU KIẾN PHI ĐAO - Trang 21

Lúc Lý Hoại bắt đầu muốn vứt bỏ chén rượu nhỏ, muốn dùng cả hồ rượu

mà uống, đột nhiên nghe đằng xa có một tiếng la thảm.

Tiếng la thảm thông thường ngập tràn ý tứ tuyệt vọng thống khổ khủng

bố thê lệ.

Tiếng la thảm tuyệt không nghe êm tai.
Nhưng Lý Hoại lần này nghe tiếng la thảm đó, lại chẳng những chỉ có

tuyệt vọng thống khổ khủng bố thệ lệ, chẳng những chỉ nghe không êm tai.

Tiếng la thảm hắn nghe lần này thậm chí đã mang đến cho hắn một thứ

cảm giác tê liệt, máu thịt, gân cốt, nội tạng, mạch máu, móng tay, đầu tóc,
tất cả đều tê liệt.

Bởi vì tiếng la thảm lần này hắn nghe được, giống như tiếng trống trận

nơi chiến trường, từng tiếng nối tiếp từng tiếng, tiếng này chưa lắng xuống,
tiếng kia lại vang lên...

Rượu trong chén đã bắn tung tóe.
Sắc mặt mỗi một người đều đã biến thành y hệt da thú chết.
Sau đó Lý Hoại thấy mười tám thiếu niên dũng sĩ tay cầm khoái đao vận

kình y, như thiên tướng từ trên trời giáng hạ xuống cửu khúc kiều bên ngoài
Thủy Nguyệt Hiên, như chiến sĩ chiếm cứ trọng địa trên chiến trường, mỗi
người chiếm cứ một trọng điểm có thể quyết định thắng bại, chiếm cứ luôn
đầu cầu đó.

- Đây là chuyện gì đây?
Nụ cười hư hỏng bẽn lẽn vừa khả ái vừa ôn nhu trên mặt Lý công tử đã

không còn thấy nữa.

- Phương lão bá, ở đây có phải đã xảy ra chuyện gì không? Thôi để ta lẻn

về cửa sau vậy.

Phương lão bản cười cười lắc đầu.
- “Không liên quan gì, ngươi cứ ngồi thoải mái” - Nụ cười của lão dâng

đầy niềm tự tin - “Ở nơi đây, cho dù có chuyện nổi da gà, cũng không quan
hệ, cho dù thiên tháp hạ lai, cũng phải nể mặt Phương lão bá này”.

Lời nói của lão còn chưa dứt, đã ngậm miệng.
Phương Thiên Hào rất tin tưởng vào đám thủ hạ mà lão tận tâm huấn

luyện đến mức sẵn sàng hy sinh bất cứ lúc nào này, tin chắc bọn chúng nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.