PHI ĐAO HỰU KIẾN PHI ĐAO - Trang 70

Một hạt đậu có gì đáng để kinh ngạc kỳ quái? Vì sao một người quái dị

như vậy dùng một phương pháp quái dị như vậy để đem đến đây?

Lý Hoại nghĩ không ra, cho nên mới ngẩn người.
- “Ngươi trịnh trọng muốn ta nhìn vật này?” - Lý Hoại hỏi Thiết Ngân Y.
- Phải.
- Vật này xem ra chỉ bất quá là một hạt đậu.
- “Phải” - Biểu tình của Thiết Ngân Y vẫn còn rất ngưng trọng - “Vật đó

vốn chỉ bất quá nhìn thấy như một hạt đậu”.

- Một hạt đậu thì có gì là ghê gớm?
- “Một hạt đậu đương nhiên không có gì ghê gớm” - Thiết Ngân Y đáp -

“Nếu quả nó quả thật là một hạt đậu, đương nhiên không có gì ghê gớm”.

- Hạt đậu này không phải là hạt đậu thật sao?
- Không.
- Vậy nó là cái gì? Nó không phải là đậu thì là cái gì? Nó là một thứ đồ

chơi gì sao?

Thần sắc của Thiết Ngân Y càng ngưng trọng, gằn từng tiếng:
- Nó tuyệt không phải là đồ chơi gì hết.
- Nó không chơi được?
- Tuyệt không chơi được. Nếu quả có nhân yêu đem đến nói là một thứ

đồ chơi, người chơi tất chết liền trong khoảnh khắc.

Lý Hoại không tránh khỏi ngây người.
Lý Hoại tuyệt không phải là người thường bị lời nói của người khác làm

ngây người, nhưng hiện tại lời nói của Thiết Ngân Y lại làm cho hắn hoàn
toàn không hiểu.

- Nó là một thứ phù chú có thể nội trong khoảnh khắc trù ếm người ta

chết liền.

- “Ta nhớ ra rồi” - Lý Hoại thốt - “Đó nhất định là hạt đậu Tử Đằng

Hoa”.

- Đúng vậy.
- Nghe nói nếu đem cho một người hạt đậu Tử Đằng Hoa, không cần biết

là người nào, chỉ cần nhìn thấy hạt đậu đó, đã có thể coi như là người chết
rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.