Chương 11 : Tác động của bối cảnh đến tính cách
(1)
Tại sao chúng ta không trung thực và chúng ta có thể làm gì với điều
này?
Năm 2004, tổng thiệt hại từ các vụ cướp bóc ở Mỹ là 525 triệu đôla và
mức thiệt hại trung bình từ một vụ cướp là khoảng 1.300$. Con số này là
rất nhỏ so với công sức mà lực lượng cảnh sát đã bỏ ra, các chế tài pháp lý
và trừng phạt đã được huy động vào việc bắt, giam giữ những tên cướp (đó
là chưa tính đến những tốn kém từ giấy mực của báo chí và các phương tiện
truyền thông đối với loại trộm cắp này). Tất nhiên, tôi không nói rằng
chúng ta xem nhẹ những tên tội phạm chuyên nghiệp. Chúng ta phải bảo vệ
mình trước những hành vi của chúng.
Hãy suy nghĩ về điều này : hàng năm, tình trạng trộm cắp và gian lận
nơi công sở ước tính vào khoảng 600 tỷ đôla. Con số này cao hơn rất nhiều
so với tổng thiệt hại tài chính do nạn ăn cắp, ăn trộm xe ô tô (tổng cộng
khoảng 16 tỷ đôla năm 2004); nhiều hơn số tiền mà các tội phạm chuyên
nghiệp ở Mỹ có thể ăn trộm được trong suốt cuộc đời của chúng; và gần
như gấp đôi số vốn được định giá trên thị trường của tập đoàn General
Electric. Chưa hết, hàng năm, theo báo cáo của ngành bảo hiểm, cá nhân
khai báo sai khoảng 24 tỷ đôla trong đơn khai báo mất tài sản của họ.
Trong khi đó, tổ chức IRS (một cơ quan thuộc Chính phủ Mỹ chịu trách
nhiệm về thu thuế và thực thi luật thuế) ước tính họ thiệt hại khoảng 350 tỷ
đôla hàng năm, thể hiện sự chênh lệch giữa số tiền thuế mà cảnh sát nghĩ
người dân phải trả với số tiền thuế mà người dân đã trả. Ngành công nghiệp
bán lẻ cũng nhức đầu không kém với mức thiệt hại 16 tỷ đôla/năm do
những khách hàng mua quần áo, giấu nhãn mác vào trong túi quần rồi trả
những bộ quần áo “second-hand” này để nhận tiền bồi thường.
Vụ scandal Enron xảy ra vào năm 2001, tôi, Giáo sư Nina Mazw và
Giáo sư On Amir (Đại học California ở San Diego) đã thảo luận về sự gian