Liệu những biện pháp chung như vậy có đem lại hiệu quả không? Đọc
lời tuyên thệ và cam kết trung thành với quy tắc thôi thì chưa đủ. Từ thí
nghiệm của chúng tôi, rõ ràng là lời thề và các quy tắc phải được nhớ lại
vào trước thời điểm chúng ta bị cám dỗ. Một khi đạo đức nghề nghiệp (tiêu
chuẩn xã hội) đã suy thoái thì lấy lại chúng không hề dễ dàng.
Điều này không có nghĩa là chúng ta không nên cố gắng. Tại sao tính
trung thực lại quan trọng đến như vậy? Đừng bao giờ quên rằng Mỹ nắm
một vị trí quyền lực kinh tế quan trọng trong thế giới ngày nay, một phần vì
nó là quốc gia trung thực nhất xét về các chuẩn mực quản lý doanh nghiệp.
Năm 2002, theo một nghiên cứu, Mỹ đứng thứ 12 trên thế giới về mức
độ liêm chính (Đan Mạch, Phần Lan và New Zealand xếp đầu tiên; Haiti,
Iraq, Myanmar và Somalia xếp cuối cùng, thứ 163). Thực chất, Mỹ đang
trượt dốc, chứ không phải đi lên và điều này có thể gây tổn thất lâu dài và
to lớn.
Adam Smith nhắc nhở chúng ta rằng, tính trung thực là chính sách tốt
nhất, đặc biệt trong kinh doanh. Bạn có thể nhìn vào nhiều quốc gia để xem
xét khía cạnh này. Ở châu Mỹ Latinh tràn ngập các tập đoàn kinh tế gia
đình cho họ hàng vay vốn (và sau đó không thể không cho vay tiếp khi các
con nợ không trả được). Iran cũng là một ví dụ về tình trạng thiếu sự tin
tưởng. Một sinh viên Iran ở MIT nói với tôi rằng, công việc kinh doanh ở
đó thiếu nền tảng niềm tin. Chính vì điều này, không ai thanh toán tiền
trước, không ai cho nợ và không ai dám chấp nhận rủi ro. Mọi người phải
thuê nhân viên ngay chính trong gia đình họ để đảm bảo độ tin cậy. Bạn có
muốn sống trong một thế giới như vậy không? Hãy cẩn thận vì thiếu sự
trung thực, bạn sẽ đến thế giới đó nhanh hơn bạn tưởng.
Chúng ta có thể làm gì để giữ cho một đất nước luôn có sự trung thực?
Chúng ta có thể đọc Kinh Thánh, đọc Kinh Coran hay bất kỳ cái gì phản
ánh giá trị của chúng ta. Chúng ta có thể tái sinh lại những chuẩn mực đạo
đức nghề nghiệp. Chúng ta có thể ký tên mình dưới những lời cam kết.
Chúng ta phải thừa nhận mình đang rơi vào tình huống khi mà các lợi ích
tài chính cá nhân của chúng ta đối lập với những tiêu chuẩn đạo đức. Vậy
câu trả lời là gì? Nếu chúng ta nhận ra điểm yếu này, chúng ta có thể tránh