PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 135

"Thật là lợi hại, cũng may tôi không phải hung thủ."

"Vậy ngài cảm thấy ai có thể là hung thủ?"

"Chuyện này biết nói sao nhỉ, nếu tôi có bản lĩnh đó thì đã đi mở văn phòng
thám tử rồi, có điều..."

"Có điều?"

"Có điều Trường Xuân quán tổ chức thi đấu cờ tướng thi đấu, tôi rất ngạc
nhiên. Liễu quán chủ sau khi bị thổ phỉ bắt cóc tống tiền nửa năm trước, tinh
thần sa sút rất nhiều, còn cả chứng đau đầu nữa, gần như không đánh cờ
nữa. Lần này ông ấy không chỉ có tổ chức thi mà còn đích thân tham gia, tôi
vốn còn rất vui, tưởng rằng có thể được đánh cờ với ông ấy, không ngờ kì
nghệ của tôi không bằng người ta, không trụ được đến cuối cùng, haizz..."

"Hôm qua thi đấu với Trần Phong, ngài cảm thấy khả năng của cậu ta như
thế nào?"

"Rất lợi hại, khó lòng mà tưởng tượng nổi ở tuổi của cậu ta mà đã có thực
lực cao thâm như vậy, có lẽ từ nhỏ đã được rèn giũa tập luyện, cậu ta quả
thực chính là thiên tài... A không, muốn nói thiên tài, hẳn phải là cậu bé
kia."

"Ngài cảm thấy nếu Trường Sinh và Trần Phong thi đấu, ai có khả năng
thắng cao hơn?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.