PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 178

Sau đó Tô Duy không nói gì nữa, Thẩm Ngọc Thư lại đi vài bước, cảm thấy
có gì đó không đúng, dừng lại quay ra nhìn cậu.

"Tôi bảo 'Liễu Trường Xuân đã nói dối'."

"Tôi nghe thấy mà, trả lời 'ờm' rồi."

"Tại sao cậu không hỏi sao tôi biết?"

"Cho dù cậu chỉ coi tôi ngang hàng với Củ Lạc thì cũng đừng nghĩ tôi ngu
ngốc quá được không? Cậu nắm cổ tay ông ta mãi như vậy, còn không phải
là kiểm tra xem ông ta có nói dối hay không sao? Thế nên sao tôi lại phải
hỏi cái câu đơn giản đó để thể hiện chỉ số thông minh của mình thấp?"

"Ờm."

Nghe Tô Duy giải thích xong, Thẩm Ngọc Thư cũng đáp lại bằng một chữ,
sau đó cất bước đi tiếp.

Lần này đổi lại là Tô Duy hỏi: "Vậy ông ta nói dối chỗ nào?"

"Tất cả."

"Đi ăn cơm trước, tối nay chúng ta còn có rất nhiều việc phải làm."

Những lời này ý nói hành động đêm nay Tô Duy cũng sẽ có mặt, khóe
miệng Tô Duy hơi nhếch lên, hỏi: "Có phải cậu đã biết sự thật rồi không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.