PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 220

thang xuống, đốt sống cổ cũng bị vẹo, mém chút nữa là bị đôi kích đó xiên
cho một nhát, may có người kịp thời đuổi tới nên tôi mới giữ được cái mạng
này. Haizz, tôi đúng là trở về từ quỷ môn quan đấy."

Đây chẳng phải do ông tự làm tự chịu sao? Ai bảo ông không làm ăn đường
hoàng, lại đi lừa bịp tống tiền, đã thế còn đi tống tiền cái kẻ căn bản không
đụng vào được.

Có điều đây không phải mấu chốt, mấu chốt là: "Là ai đã cứu ông?"

"Không biết, lúc tôi ngã từ cầu thang xuống, đầu óc mụ mị chỉ thấy Kim
Lang đánh nhau với những người đó một lúc rồi chạy. Tôi vừa đau vừa sợ
nên đã ngất đi, sau khi tỉnh lại thì băng bó qua loa rồi tới đây tìm các cậu
luôn."

"Nghe ra thì mạng ông cũng lớn lắm đấy."

"Đúng vậy đúng vậy, thế nên các cậu mau giúp tôi đi, mau bắt lấy tên khốn
kiếp đó, đừng để Trần Phong ung dung ngoài vòng pháp luật!"

Nếu ông nói thật ngay lúc xảy ra vụ án thì Trần Phong sao có thể ung dung
ngoài vòng pháp luật được?

Nghe Tạ Thiên Thước kể lại xong, Tô Duy có chút rối rắm, cậu không dám
khẳng định đây không phải do Đoan Mộc Hành ra tay, bèn nhìn về phía
Thẩm Ngọc Thư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.