PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 239

"Tôi không giết Liễu Trường Xuân!"

Trần Phong rống lên khiến Tạ Thiên Thước giật bắn mình, run rẩy không
dám nói nữa, co đầu rụt cổ nấp sau lưng tuần bộ.

Trần Phong gào lên với Thẩm Ngọc Thư: "Việc Liễu Trường Xuân trúng
độc không liên quan đến tôi, tôi không hạ độc lão!"

"Ừm, tôi biết, bởi vì từ lúc Liễu Trường Xuân xảy ra chuyện cậu vẫn luôn
nhấn mạnh chuyện này."

"Bởi vì không phải tôi hạ độc..."

"Nhưng khi nói về chuyện của Trường Sinh thì cậu không kích động như
vậy, đây là một loại phản ứng tiềm thức của con người: Đối với việc mình
thật sự đã làm thì thái độ phủ nhận có xu hướng lý trí, ngược lại thì sẽ giống
như biểu hiện của cậu bây giờ."

Trần Phong không nói lời nào, nhìn vẻ mặt là biết đang chẳng hiểu gì.

Nghe không hiểu là chuyện bình thường, bởi vì ở đây đa số mọi người đều
không hiểu Thẩm Ngọc Thư đang nói gì.

Tô Duy giải thích giúp: "Ý cậu ta là cậu ta biết chuyện Liễu Trường Xuân
trúng độc không có liên quan đến cậu, nhưng cậu là hung thủ hại Trường
Sinh, chuyện tới nước này, tin rằng Liễu Trường Xuân và Liễu Nhị đều sẽ
không tiếp tục bao che cho cậu nữa, bọn họ chính là nhân chứng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.