PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 255

Bùi Kiếm Phong còn định giải thích, Đoan Mộc Hành ngăn anh ta lại, mặt
đầy thành khẩn nói với Liễu Trường Xuân: "Liễu quán chủ, chúng tôi làm
thế này không phải là hùa vào bắt nạt dân lành, mà là vì nghĩ cho ngài nên
mới đồng ý để Thẩm Ngọc Thư làm như vậy."

"Hả?!"

Vẻ mặt Liễu Trường Xuân cứng lại, Tô Duy cảm thấy, hiện giờ trên mặt ông
ta đúng là hiện lên mấy chữ rõ ràng: Coi tôi là đồ ngốc à?

"Liễu quán chủ, ngài ngẫm lại mà xem, hôm nay ở đây nhiều người như vậy,
nếu bỏ dở giữa chừng, việc này truyền ra ngoài, không biết sẽ bị đồn đại
thành thế nào. Chuyện tốt không ra khỏi cửa chuyện xấu bay xa ngàn dặm,
đến lúc đó đầu đường cuối ngõ đều rộ lên tin đồn chỗ này giấu thi thể, ngài
có muốn giải thích cũng khó."

Đoan Mộc Hành nói rất thành khẩn, thành khẩn đến mức Tô Duy có muốn
nín cười cũng khó.

Nhưng cho dù anh ta có khoa trương đến thế nào, chỉ cần Liễu Trường Xuân
nghe lọt tai là được. Ông ta liếc nhìn Thẩm Ngọc Thư, nói: "Được, hôm nay
tôi nể mặt Đoan Mộc tiên sinh, các người cứ việc đào, có điều..."

"Có điều cái gì?"

Nể mặt ông ta, Tô Duy hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.