PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 261

Những lời này ông ta nói đầy vẻ nghiêm khắc, Thẩm Ngọc Thư mấp máy
môi, ánh mắt dừng lại trên bộ xương chó, không nói năng gì.

Phương Tỉnh Sanh đứng một bên nhìn, chỉ sợ xử lý không tốt là bị liên lụy,
đang mở miệng định khuyên giải thì Liễu Trường Xuân hòa hoãn lại, mỉm
cười nói: "Có điều tôi sẽ không chấp nhặt với vãn bối, nể tình cậu vừa mới
mở văn phòng thám tử, nóng lòng muốn lập công, tôi tha thứ cho cậu lần
này. Chỉ cần cậu thực hiện giao ước vừa rồi giữa chúng ta, dập đầu nhận sai,
tôi sẽ bỏ qua."

Thẩm Ngọc Thư vẫn không nói lời nào, hắn nắm chặt hai bàn tay, so với
việc suy luận sai, hắn càng không thể chịu được phương thức hạ nhục này.

Đoan Mộc Hành thấy vậy, tiến lên chắp tay nói: "Lần này đúng là thiệt thòi
cho Liễu quán chủ rồi, có điều những lời vừa rồi tôi thấy tốt nhất nên bỏ đi,
dù sao mọi người đều là vì muốn tìm ra hung phạm, xuất phát điểm là tốt.
Nếu Liễu quán chủ vẫn thấy ấm ức thì tôi thấy mặt cậu ấy, nhận lỗi với
ngài."

"Đoan Mộc tiên sinh nói quá lời rồi, lễ của ngài tôi không nhận nổi. Tôi
cũng không phải nuốt không trôi cục tức này, mà là hôm nay có nhiều người
ở đây như vậy, nếu Thẩm tiên sinh không xin lỗi tôi trước mặt mọi người,
tin tức truyền ra ngoài, mọi người sẽ cho rằng tôi thực sự là hung thủ giết
người, dù sao so với vị thần thám Thẩm tiên sinh này, tôi cũng xem như có
chút sĩ diện."

Những lời của Liễu Trường Xuân nhẹ tênh mà cay độc, đến Đoan Mộc Hành
cũng không tiện đỡ lời hộ nữa, quay đầu nhìn về phía Thẩm Ngọc Thư. Anh
ta biết Thẩm Ngọc Thư trong lòng rất giận, chỉ sợ nhất thời không kìm
được, khiến sự việc ngày càng xé to ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.