PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 276

"Vâng, em nhớ rồi."

Được Tô Duy cho phép, Trường Sinh không chờ nổi mở ngay phần game ra
chơi, có điều kỹ thuật của nó không tốt lắm, ít nhất là không giỏi như chơi
cờ tướng.

Đây cũng là một cậu bé kỳ lạ, thứ tất cả mọi người đều biết thì nó không
hiểu, thứ mọi người không biết nó lại rất tinh thông, không biết nó trước kia
đã sống cuộc sống thế nào.

Thẩm Ngọc Thư ra khỏi phòng bệnh, không đi ra xa mà chỉ bước dọc hành
lang, nhìn ra ngoài cửa sổ, suy nghĩ về sai lầm hôm nay.

Phòng bệnh cuối hành lang mở cửa, hai tuần bộ đứng dựa trước cửa sổ,
nhàm chán hút thuốc, Thẩm Ngọc Thư từng gặp bọn họ, biết họ đều là người
của phòng tuần bộ Hà Phi.

Hắn bước lại chào hỏi, phát hiện trong phòng chỉ có một mình lão vương
gia, không có chú Quỳ, Diêm Đông Sơn cũng không có mặt.

"Chú Diêm hôm nay nghỉ à?"

Lúc này Thẩm Ngọc Thư mới cảm nhận được tầm quan trọng của Tô Duy,
điểm thần kỳ nhất ở cậu chính là bất kể đối diện với ai cũng có thể nhanh
chóng nhập cuộc, đối phương im lặng cậu cũng có thể tìm được chuyện để
nói, Thẩm Ngọc Thư thì không có bản lĩnh ấy, cho nên đến câu chào hỏi
cũng cứng nhắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.