PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 278

Nghe bọn họ nói chuyện, lão vương gia ngừng không ngâm nga nữa, nhìn
Thẩm Ngọc Thư vẫy vẫy tay, ý bảo hắn đi vào.

Thẩm Ngọc Thư đi vào trong, vừa mới tới gần đã ngửi thấy mùi hôi nồng
nặc toát ra từ người ông lão.

Thời tiết nóng bức, lão vương gia lại khá mập mạp, nếu không tắm hằng
ngày thì người hôi là chuyện không thể tránh được.

"Lão nhân gia, có chuyện gì vậy?"

Lão vương gia hoàn toàn làm ngơ câu hỏi của Thẩm Ngọc Thư, nhìn chằm
chằm hắn một hồi rồi đột nhiên vỗ tay, nói: "Ta nhận ra ngươi, nhận ra
ngươi!"

"Đúng vậy, chúng ta đã gặp nhau cách đây không lâu."

"Ngươi đã mua cho ta kẹo hồ lô chưa?"

"Kẹo hồ lô?"

"Không phải ngươi đã nói mua cho ta sao? Thế nên ta mới đi với ngươi tới
đây, giờ ta muốn ăn rồi, mau đi mua mau đi mua..."

Ông lão nói chuyện không ra đầu ra đuôi, lẩm bẩm nửa ngày mới nói xong
một câu hoàn chỉnh, Thẩm Ngọc Thư chỉ nghe được lờ mà lờ mờ, đành phải
nói: "Mùa này không có kẹo hồ lô, cháu mua cái khác cho ngài nhé."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.