PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 279

"Ta muốn kẹo hồ lô, cả kẹo khoai lang nữa, không có thì ta đi đây, ta không
muốn ở chỗ này với các ngươi nữa đâu."

Ông lão vừa nói vừa run rẩy đứng lên, Thẩm Ngọc Thư sợ ông ta ngã, vội
vàng tiến lên đỡ, ông lão đẩy hắn ra, lẩm bẩm: "Ta đi tìm Thanh Hoa, Thanh
Hoa tốt nhất, nó sẽ mua cho ta ăn..."

"Vâng vâng vâng, vậy ngài hãy ngồi xuống đã, cháu đi mua cho ngài ăn."

"Thật chứ?"

Thấy Thẩm Ngọc Thư gật đầu, ông lão hài lòng, lại run rẩy ngồi xuống,
nghiêng đầu nhìn Thẩm Ngọc Thư, nói: "Ngươi tốt lắm, tốt lắm, tốt hơn tên
kia nhiều... Ta ghét hắn..."

"Hắn là ai?"

"Chính là cái tên kia... cái tên kia..."

Ông lão nói không ra, đưa tay chỉ đông lại chỉ tây, như là nhớ ra điều gì, vẫy
tay bảo Thẩm Ngọc Thư tới gần, ra vẻ thần bí: "Ta nói với ngươi nhé... Tên
kia rất xấu..."

Trong họng ông lão có đờm, nói không rõ tiếng, lại còn cố tình hạ giọng,
Thẩm Ngọc Thư hoàn toàn không hiểu ông ta muốn nói gì, đang muốn hỏi
lại, thì từ phía cửa vang lên tiếng bước chân, chú Quỳ đã trở lại.

"Sao ngươi lại tới đây nữa thế?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.