PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 281

"Có hỏi được gì không?"

"Không, ông lão đã lú lẫn rồi, nói năng lộn xộn, hoàn toàn không thể giao
tiếp được, hai người đang làm gì thế?"

"Kể cho Trường Sinh nghe chuyện mạo hiểm của chúng ta sáng nay, bao
gồm việc chúng ta bị chơi một vố."

Tô Duy nói rất thản nhiên, dường như trận thất bại đó chẳng có gì to tát, cảm
xúc của cậu cũng lan truyền cho Thẩm Ngọc Thư, hắn đột nhiên cảm thấy vì
chuyện này mà canh cánh trong lòng thật là chẳng khoáng đạt chút nào.

Trường Sinh vẫy vẫy Thẩm Ngọc Thư, gọi hắn đến mép giường, nói: "Thẩm
ca ca, trước kia em cũng có một lần làm việc thất bại, lúc đó em rất rầu rĩ.
Ba em bèn nói với em rằng, ông ấy làm cả trăm lần, có một lần thành công
là đã rất vui vẻ, cho nên thất bại không đáng sợ, bởi vì từ đó có thể đúc kết
được rất nhiều kinh nghiệm, giúp cho lần sau có thể thành công."

"Là ba em nói với em?"

"Đúng vậy, lúc em không vui, ông đều sẽ tới bên em, có điều đều là trong
mơ, gần đây em hay mơ thấy ông ấy, chỉ là không nhìn được rõ mặt."

Thẩm Ngọc Thư nghe thấy có chút buồn cười, lại có chút cảm động, hắn xoa
đầu cậu bé, hỏi: "Em cũng có những lúc không vui sao?"

"Có chứ, trẻ con cũng có phiền não mà. Ví dụ như em nói chuyện với Tiểu
Nguyệt mà Tiểu Nguyệt lại không để ý tới em mà chỉ nhìn Nhị Cẩu Tử; còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.