PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 282

cả Tiêu Dao đã đồng ý mua giúp em bánh bao của tiệm Vạn Phúc Trai
nhưng lại quên mất, báo hại em mong suốt cả buổi trưa, còn cả Củ Lạc
không nghe lời em, cứ nghịch ngợm mãi nữa.. ."

Thấy vụ kể lể này có xu hướng thao thao bất tuyệt, Thẩm Ngọc Thư vội
vàng ngăn cậu nhóc lại.

"Được rồi, anh đã hiểu rồi, anh sẽ nhớ lời em nói."

Trường Sinh cười, giơ tay lên với hắn, Thẩm Ngọc Thư không hiểu gì, mãi
đến khi Tô Duy ở bên làm động tác vỗ tay hắn mới hiểu ra, giơ tay lên vỗ
với Trường Sinh một cái.

"Được rồi, đến giờ nghỉ ngơi rồi, đợi bọn anh xong việc sẽ lại đến thăm em."

Tô Duy đỡ Trường Sinh nằm xuống, cùng Thẩm Ngọc Thư đi khỏi phòng
bệnh.

Thẩm Ngọc Thư hỏi: "Cậu và Trường Sinh là đồng hương đúng không?"

"Cái này... đại khái là vì chỉ số thông minh của chúng tôi đều khá cao, cậu
biết đấy, các thiên tài với nhau thì dễ nói chuyện mà."

Tô Duy cợt nhả nói, thấy vẻ mặt Thẩm Ngọc Thư rất nghiêm túc, cậu đành
phải thu lại nụ cười, đang muốn tìm cái cớ gì đó để giải thích thì Thẩm Ngọc
Thư. đột nhiên gọi: "Tô Duy!"

"Sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.