PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 297

Thẩm Ngọc Thư dùng tay huých huých Tô Duy, ý bảo cậu nhìn đi.

Đèn của một căn phòng trong kì quán tắt ngóm, không bao lâu sau, hai
người từ bên trong lao nhanh ra ngoài, chính là Liễu Trường Xuân và Liễu
Nhị.

Bọn họ đều khom lưng ôm bụng, nhìn có vẻ rất không thoải mái, ra đến bên
ngoài là vội vàng khoá cửa lại, chạy về phía bệnh viện.

Nhìn bọn họ chạy xa, Tô Duy đưa tay làm động tác yes, cất ống nhòm đi,
chạy xuống dưới, không quên nói: "Bột ba đậu của cậu phát tác chậm quá
đấy."

"Có lẽ là lượng ít quá, lần sau tôi sẽ cho nhiều hơn."

Từ từ, là cậu định cho ai nhiều hơn thế?

Trong lúc chạy về phía kì quán, Tô Duy thầm nhắc nhở bản thân, sau này
khi ăn đồ Thẩm Ngọc Thư đưa cho, nhất định phải cẩn thận.

Cái khóa khổng lồ trước cổng kì quán đối với Tô Duy mà nói chỉ được cái
mã mà thôi, cậu nghịch nó trên tay hệt như món đồ chơi, một lúc sau khoá
bật mở.

Hai người Liễu Trường Xuân rời đi vội vàng, bên trong còn có mấy đèn
không tắt, Tô Duy và Thẩm Ngọc Thư vào trong xong, nương theo ánh đèn
chạy thẳng đến hậu viện rồi vòng tới khuôn viên bỏ hoang, đi tới trước cửa
căn phòng chôn khuyển cốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.