PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 310

"Hi, xin chào ngài, Từ lão tiên sinh."

Tô Duy thản nhiên giơ tay lên, chủ động chào hỏi ông ta.

"Chúng ta thật có duyên, không ngờ đã trễ thế này, hơn nữa còn ở chỗ hẻo
lánh này, chúng ta vẫn có thể gặp nhau."

"Là cậu sao."

Từ Quảng Nguyên che đi vẻ không vui lúc đầu, chế nhạo: "Cậu cũng nói đã
trễ thế này, lại ở chỗ hẻo lánh như ở đây, cậu sao lại tới làm gì?"

"Bởi vì tôi thích đi bộ mà, đi bộ chính là môn thể thao tốt nhất để rèn luyện
sức khỏe, nhất là khi không khí ở đây còn tốt như vậy, không rèn luyện một
chút thì cảm thấy có lỗi với sức khỏe của mình. À, tôi nói có chút khó hiểu,
đơn giản mà nói là tôi ăn no xong không có việc gì làm nên tùy tiện ra ngoài
đi dạo cho tiêu cơm."

Tên này lải nhải nhiều thật đấy.

Tô Duy đoán trong đầu Từ Quảng Nguyên lúc này nhất định đang mỉa mai
như vậy, có điều ông ta là người ăn học cẩn thận, hoàn toàn không thể hiện
gì ra bên ngoài, chỉ cười cười, nói: "Đi bộ đúng là có lợi với sức khỏe. Cậu
chỉ có một mình?"

"Tôi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.