PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 7

Kim Lang không đáp, ánh mắt nhìn gã lạnh lẽo mà sắc bén, cai ngục không
nói thêm gì nữa, kéo hai đồng sự vội vã rời đi.

Dù sao những gì cần nhắc đã nhắc rồi, nếu có chết người thật thì cũng bởi
tên đó xúi quẩy. Vốn đã nhận tiền của người ta, cũng muốn chiếu cố hắn một
chút, nhưng ai bảo hắn không ngoan ngoãn ở trong phòng giam riêng, lại
làm loạn để vào đại lao.

Có câu gì ấy nhỉ... "Nước đổ lá khoai". Gã cai ngục lẩm bẩm rồi đi xa, phía
sau vọng tới tiếng phạm nhân huýt sáo, la hét ầm ĩ, còn cả tiếng cười hưng
phấn... Cai ngục vội vàng lắc đầu, ném những gì có thể sẽ xảy ra ra khỏi
đầu, gã chẳng hơi đâu mà lo nhiều thế.

Nếu bây giờ tên phạm nhân mới mở miệng cầu cứu, nể mặt tiền bạc, gã
không chừng sẽ giúp, nhưng tên kia chẳng thèm nói gì, dường như vì quá sợ
hãi nên không há nổi miệng. Nhìn những tay trọng phạm đó vây lấy mình,
hắn cúi đầu, không ngừng lùi về phía sau, cho đến lúc chạm vào vách tường.

"Tiểu tử, mày không có đường nào để chạy đâu, ngoan ngoãn chịu trận đi."

Một gã đại hán mặt dài như mặt ngựa tiến đến, đưa tay sờ lên mặt hắn.

"Nhìn mặt ngon lành thế này, da mỏng thịt mềm, không chịu nổi giày vò
đâu. Chi bằng theo tao, ít ra có thể giúp mày đỡ phải chịu hành nhiều quá."

Thấy mấy ngón tay bẩn thỉu sắp chạm vào mặt mình, tên phạm nhân mới
nghiêng sang một bên, không ngờ lại né thành công, còn nhanh hơn trạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.