PHỐ - Trang 105

Con chó nghe nhắc đến mình vội cong đuôi chạy tới, nép sát bên chân

Lãm, gừ gừ trong cổ như sẵn sàng ăn thua đủ với bất cứ thế lực nào động
đến lông chân chủ nó. Người lính đeo súng ngắn lắc đầu cười:

- Anh cứ bình tĩnh! Chúng tôi có phải là loại người hễ động một tí là… –

Đang nói, anh bỗng dừng sững lại rồi giọng thoảng đi – Kìa! Có phải mày
đó không Lãm?… Có đúng là thằng Lãm không? Đúng thằng Lãm rồi!
Trời… Sao lại đến nông nỗi này?

Lãm cũng thảng thốt nhìn lại và lát sau thì gã bỗng nhận ra được đó

chính là người bạn cùng tiểu đội tên là Tùng năm nào. Sau khi xuống đò
dọc làm đám cưới cho gã xong, Tùng được trên cho đi học sĩ quan, thế là
bặt tin từ đó, ai dè số phận sắp đặt gặp nhau ở đây! Một kẻ đi ăn trộm và
một kẻ bắt trộm!

- Thế đấy – Lãm ngồi thừ xuống, nói một câu không ăn nhập gì vào hoàn

cảnh – Bây giờ mày đã là một sĩ quan đặc công rồi kia đấy! Còn tao…

- Sao? Vợ con mày bây giờ thế nào? – Người bạn cũng ngồi xuống, vẻ

xúc động hiện ngay trên cả động tác run run rút gói Du Lịch ra khỏi túi –
Còn ở trên đó hay đã xuống xuôi? Sau lần ấy, tao có ý hỏi nhưng không ai
biết thêm gì về mày cả.

- Thôi – Lãm cắt ngang lời bạn bằng một dáng điệu mệt mỏi – Chuyện

dài lắm, vô nghĩa, nói làm gì. Bây giờ mày hãy làm phận sự của mày đi.
Bắt giải về hay tịch thu đồ đoàn và nộp phạt, đằng nào cũng được nhưng
tao xin báo trước là không còn xu nào mà nộp đâu.

Người bạn im lặng, cúi nhìn sâu vào lòng hố đang bốc lên mùi ẩm ngái

một lúc rồi ngẩng lên, giọng rầu rầu:

- Mày khác trước nhiều quá!… Khác ngay cả cái cách nhìn vào bạn bè.

Nói thực tình, ngay từ ngày đầu khi nghe mày nói tính gắn cả đời vào cô
ấy, tao đã thấy có điều gì không ổn nhưng chẳng lẽ mọi người ngãng ra hết,
tao lại cũng làm ngơ, chẳng ngờ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.