PHỐ - Trang 25

nhích sát đến cô. Lửa cười hay em cười? Tí tách, rung rinh, nhảy nhót.
Những mảng vải ướt đã bong ra ở vai, ở ngực, ở… Chắc ấm lắm. Pháo nổ
cây bong. Căn lán nở hoa cà hoa cải. Toàn thân anh cứng đờ. Ngưng đọng,
nóng nhức. Đứa bé sắp bị vất xuống biển… Ngừng thở. Váng vất. Khổ quá.
Lạ quá!… Mái tóc thả dài có viền lân tinh ngả nhẹ vào vai anh. Tê dại, Tựa
như có một chiếc chảo nóng, như có một hàm răng cá nhám áp vào, lún
sâu… Những chiếc răng bắp nếp xinh xinh đang cắn vào vai anh lúc này để
mãi về sau, mỗi lần được chung đụng, người con trai lại vòi vĩnh thèm nhớ
đòi được cắn nữa. Anh… Sao thế? Hơi thở thơm mùi lửa. Tiếng nói có gió
rừng lẩn bên trong. Anh ghét em, anh không thèm nói chuyện với em,
anh… chết rồi à?… Thế, Nam ơi! Tay anh sao lạnh thế? Để em sưởi ấm
cho. Đừng… cứ để nguyên, em cho mà… Nam, đã có ai đem lòng yêu
thương anh chưa? Môi anh khô se lại. Bàn tay đặt trên bộ ngực cô như rơi
rụng đi đâu rồi? Chân tóc nổ rôm rốp. Bàn chân để chìm vào lửa mà vẫn
lạnh, vẫn run. Tiếng cười khúc khích hay tiếng gió lùa qua vách nứa? Cái
anh chàng ngố khổng lồ của tôi! Sao anh cứ nhìn em trừng trừng như nhìn
yêu ma quỷ quái đang dụ chàng vào đây để ăn thịt thế? Nhát, ghét ghê!…
Thế là sức kìm nén trong trái tạc đạn sắp được rút chốt. Anh gừ một tiếng
trong cuống họng giống như con thú bị chẹt cổ rồi cố gắng ấn chốt tạc đạn
trở lại bằng cách lôi cô đứng phựt dậy. Có lẽ ta nên đi thôi, ngớt mưa rồi,
đồng chí bác sĩ! Anh không nhận ra chính cái tiếng nói ồn ào hàng ngày
của mình. Cô gái ranh mãnh nhận ra điều ấy, cái môi trên lại cong lên:
Không! Em không đi. Đang mưa ầm ầm thế kia mà lại bảo người ta ngớt?
Em thích ở đây hơn, nếu muốn, đồng chí đại đội trưởng cứ tự nhiên đi một
mình. Nhưng mà sáng mai đồng chí đã… Không nhưng gì cả. Tôi nói là tôi
thích, thế thôi. Khuôn cằm cô hơi nhếch lên, óng hồng, mịn. Đôi mắt ngập
tràn tàn lửa nhìn thẳng, nhìn lâu, thách thức và hãi sợ, bướng bỉnh và yếu
đuối đòi hỏi được nương tựa, chở che… Trái bom tọa độ ở đâu nháng lửa
nổ dội trong đầu. Khoen chốt cái tạc đạn đã văng bật khỏi cán. Chết mất
thôi!… Một suy nghĩ hấp hối cũng với bản năng tự vệ ngọt ngào đã khiến
gã trai ngoại thành lần đầu tiên tiếp xúc với phụ nữ chấp chới vươn tay ra,
chụp vội cái vầng sáng ấy để mong đừng tan xác…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.