PHONG HẢI, MÊ CUNG NGẠN - Trang 13

“Tên con là Sán Tử!” Bà lão hạ giọng. “Sán, Tử, từ nay con sẽ là Sán

Tử.”

Cô vừa bước lên những bậc thang vừa lặng lẽ nghe bà nói.
“Họ của con là Bạch, đây là họ của tất cả nữ quái được sinh ra ở Bồng

Sơn.”

Sau khi vượt qua khúc quanh của cầu thang đá, cô thấy ánh mặt trời

tỏa sáng trước mặt.

“Con phải nhớ, sỡ dĩ con có họ bởi vì con mang trên mình một sứ

mạng vô cùng quan trọng.”

Cô gật đầu, cô cũng hiểu rõ sứ mạng của mình quan trọng như thế nào,

trên mỗi bậc thang, cô đều lẳng lặng đem nó khắc cốt ghi tâm. Sau khi vượt
qua hành lang hẹp, một hang động khổng lồ hình tứ diện hiện ra phía trước.
Cô dừng bước. Từ đây nhìn lên, cô chỉ thấy một bầu trời xanh nhợt nhạt và
một cái cây trắng tỏa sáng lấp lánh giữa trời. Nước mắt cô lại tuôn trào.

Bà lão nhè nhẹ vỗ lưng an ủi cô: “Được rồi, đi đi!”
Cô bước về phía trước rồi bắt đầu tăng tốc, lần đầu tiên trong đời , bốn

chân ấy trải nghiệm cái cảm giác chạy. Sau khi cô rời khỏi cửa hang, ánh
sáng mặt trời tắm lấy toàn thân và như xé toạt đôi mắt cô, khiến những giọt
nước mắt lại đổ xuống. Cô chạy thẳng về phía cái cây ấy. Quả trứng sinh ra
cô đã nở ra dưới gốc rễ cây này, so với bộ rễ đồ sộ, thân cây mỏng manh và
thấp bé hơn hẳn, những cành cây mọc ra từ đá vươn thẳng lên bầu trời, và
trên một cành cây trắng như tuyết là một quả màu vàng.

“Thái Kỳ!”
Đó là lần đầu tiên cô nói nên lời. Trái cây màu vàng kia mọc ra cùng

chỗ với quả trứng của cô, quả này vẫn còn nhỏ, nhỏ đến mức cô có thể ôm
lấy nó bằng hai tay mình. Ánh mặt trời tỏa xuống làn da mẫn cảm vẫn còn
chưa khô của cô. Cô dùng đôi bàn tay của mình ôm lấy trái cây màu vàng
rực rỡ ấy và áp má vào nó, nước mắt vẫn rơi đầm đìa.

“Thái Kỳ…”
Và Sán Tử đã được sinh ra như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.