PHONG HẢI, MÊ CUNG NGẠN - Trang 181

“Vâng…”
Huyền Vũ cuối cùng cũng đáp vào bờ vịnh, hàng loạt lá cờ đã được

kéo lên. Rất nhiều người đã xếp thành hàng dài, quỳ phục trên mặt đấy.
Huyền Vũ lại đặt chiếc đầu của nó lên bờ để cả hai bước xuống. Đi qua
hàng đoàn người xếp thành hai hàng bên đường, Kiêu Tông và Thái Kỳ
bước vào chính điện. Họ nhận được sự chúc mừng từ mọi người, tuy nhiên,
tâm trạng của Thái Kỳ vẫn rất xấu. Cho dù là những người quỳ dưới chân
hay hầu hạ mình, Thái Kỳ cũng đã quen với những việc này, quen với cuộc
sống xa hoa, nhưng bày biện ở Bạch Khuê cung còn sang trọng hơn Bồng
Lư cung rất nhiều.

Cậu muốn gọi Sán Tử đến và nắm lấy tay cô, tuy nhiên, Dung Khả đã

dặn đi dặn lại là sau khi lựa chọn quốc vương và về nước, Thái Kỳ được
coi như đã trưởng thành. Sán Tử không còn là nhũ mẫu của cậu nữa mà đã
trở thành sử lệnh. Một sử lệnh không thể tùy ý xuất hiện giữa chốn đông
người. Vì vậy, một ngày sau khi nghi lễ kết thúc, Thái Kỳ trở về tẩm cung
của mình và kéo màn xuống, cuối cùng, cậu cũng đã có thể nghỉ ngơi.

“Sán Tử…”
Ở phòng bên cạnh là tám thị nữ được phân công để hầu hạ mình nên

Thái Kỳ phải nhỏ giọng khi gọi Sán Tử.

“Người có sao không?”
Trước đây, mỗi lần Thái Kỳ cất tiếng gọi thì Sán Tử đều lập tức xuất

hiện, nhưng lần này, cậu chỉ nghe thấy tiếng của cô.

“Sán Tử.”
“Người đã trưởng thành, thần không thể tùy tiện xuất hiện mỗi khi

được gọi.”

“Không được sao?”
Thái Kỳ ngồi trên một chiếc mền lớn, nhưng chiếc mền ở Lộ Thiến

cung còn lớn hơn.

“Tuy không hiện thân, nhưng thần vẫn ở bên cạnh Người.”
“Nhưng…”
“Xin hãy sớm nghỉ ngơi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.