PHONG HẢI, MÊ CUNG NGẠN - Trang 66

Nghe thấy cái suy nghĩ kỳ lạ ấy của Thái Kỳ, Trinh Vệ bật cười: “Để

biến thân thì dài thế này không đủ đâu. Tóc ngài vẫn còn dài ra, điều đó
đồng nghĩa với thế này vẫn chưa đủ.”

“Giá em có thể biến thân để xem nó dài đến đâu.”
“Không cần đâu, dù sao chúng em cũng đã thấy cả rồi. À, xong rồi.”
Trinh Vệ ngắm nhìn Thái Kỳ nhảy lại xuống nước, bất ngờ nhớ ra một

chuyện.

“Ngài có biết chuyện về Trai Lân không?”
“Trai Lân? Không ạ.”
“Đã lâu lắm rồi, có một cô kỳ lân rất thích làm dáng. Tên nàng là Trai

Lân.”

“Là một cô kỳ lân bởi vì có chữ ‘Lân’ trong tên phải không ạ?”
“Vâng. Trai Lân rất yêu thích kiểu tóc của các tiên nữ nên lúc nào

cũng đòi các tiên nữ giúp nàng tết tóc như họ.”

“Vậy là cô ấy búi tóc lại và cài trâm như các chị?”
Trinh Vệ gật đầu, tay vẫn tiếp tục thuê thùa: “Vâng. Chúng em đã giúp

nàng chải, búi tóc và cài trâm. Tuy nhiên, đêm xuống, khi nàng biến hình
để hồi cung thì bờm cũng bị búi lại, lưng không cách nào thẳng ra được,
sau đó cũng không thể nào hồi phục.”

Thái Kỳ ứa nước mắt: “Chắc là đau lắm, phải không?”
“Vâng. Vì thế nên phải cẩn thận, không được biến thân khi đang búi

tóc vì sẽ rất đau.”

“Dạ!”
Thái Kỳ và Trinh Vệ đều cười. Trinh Vệ đặt khung thêu qua một bên,

từ sau khi tai nạn ấy xảy ra, lúc nào cũng có ít nhất hai ba tiên nữ ở bên
cạnh Thái Kỳ. Khi có chuyện nguy cấp, nữ quái chỉ toàn tâm bảo vệ chủ
nhân mà quên đi thương tích trên mình còn làm tổn thương Thái Kỳ nhiều
hơn. Cũng như hôm ấy, tuy đã tắm rửa sạch sẽ nhưng hơi máu vẫn còn
vươn lại trên người Sán Tử, Thái Kỳ không nói cho các tiên nữ biết mà để
Sán Tử hầu bên giường cho đến khi thiếp ngủ, kết quả cậu sốt cao suốt
ngày hôm sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.