PHONG HẢI, MÊ CUNG NGẠN - Trang 64

Dung Khả mỉm cười và chải tóc cho Thái Kỳ: “Khi kỳ lân nhận được

Thiên Khải, ngài sẽ quỳ trước quốc vương. Ngoài quốc vương ra, ngài
không phải quỳ trước một ai cả. Ngay cả ở đền thờ Thiên Đế và Tây Vương
Mẫu thì kỳ lân cũng không phải hành lễ.”

“Thật ư…”
“Và kỳ lân sẽ không bao giờ bỏ rơi cũng như làm trái ý quốc vương,

toàn tâm toàn ý trung thành với quốc vương.”

“Vâng ạ.”
“Sau khi quốc vương tuyên bố chấp nhận, kỳ lân sẽ chạm trán, đúng

hơn là sừng nhỉ, vào chân quốc vương và người đó sẽ chính thức trở thành
tân vương. Quốc vương do Thái Kỳ lựa chọn sẽ được gọi là Thái Vương,
vua của Đới quốc, còn ngài sẽ trở thành Thái Đài phụ.”

“Phức tạp thật!”
Nhìn gương mặt của Thái Kỳ, Dung Khả cười: “Vậy ư? Sau khi lựa

chọn quốc vương, ngài sẽ đến một chỗ còn cao hơn cả Bồng Sơn, đưa Thái
Vương đến đền thờ Tây Vương Mẫu.”

“Làm sao em có thể đưa người ấy đến đó được? Ngay cả Sán Tử còn

không leo lên nổi.”

Dung Khả cười hạnh phúc: “Đến lúc ấy, một con đường sẽ hiện ra.

Ngài sẽ đi lên nó để vào đền thờ, tiếp nhận Thiên Xá Hậu, sau đó về Thái
quốc. Đừng hỏi em Thiên Xá Hậu là gì, đó là thứ chỉ mỗi kỳ lân và quốc
vương biết.”

“Vâng.”
“Khi thời điểm ấy đến, một con đường mây tuyệt đẹp sẽ xuất hiện, nối

liền Bồng Sơn và Đới quốc, và ngài sẽ cưỡi mây về lại vương quốc của
mình.”

“Rồi sau đó thì sao?”
“Sau đó?” Dung Khả nhìn vẻ mặt lo lắng của Thái Kỳ.
“Chuyện gì sẽ xảy ra? Em sẽ phải sống ở Đới quốc luôn à?”
“Tất nhiên.”
“Và em sẽ không được gặp lại các chị?” Trông Thái Kỳ như muốn

khóc. “Còn Sán Tử thì sao? Cả Trinh Vệ và mọi người nữa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.