PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 139

Sự an bài của gã vĩnh viễn hoàn mỹ vô khuyết, không gì lay chuyển

được, an bài lần này càng tinh thái tuyệt vời, tinh thái đến mức khiến người
ta vô phương tưởng tượng.

Kỳ diệu nhất là, đợi đến khi người khác nghĩ ra chỗ ảo diệu bên trong,

chuyện này đã kết thúc, bất cứ ai cũng đều vô phương sửa đổi.

Nghĩ đến đó, Vi Hiếu Khách cười giống như con cáo vừa chụp được con

thỏ.

Chấp sự Hình bộ, danh ngạch thông thường giữ từ tám cho đến mười hai

người, mỗi một vị chấp sự đều đã trải qua nhiều năm huấn luyện đao phủ
thủ pháp định, đao pháp của bọn họ đương nhiên không tinh diệu như
Khương Đoạn Huyền, nhưng giết người lại vẫn sạch gọn như vậy. Nếu quả
Khương Đoạn Huyền không chịu động thủ, bọn họ cũng có thể chặt đầu
của Đinh Trữ như thường.

Đó là một đạo lý rất giản đơn, mỗi người đều nghĩ ra được. Khiến cho

người ta nghĩ không ra là Mộ Dung Thu Thủy lần này vì sao nhất định phải
chọn Khương Đoạn Huyền làm chấp sự vụ này, hơn nữa còn không ngại
đáp ứng điều kiện hà khắc mà Khương Đoạn Huyền đưa ra.

Trong đó đương nhiên có nguyên nhân.
Nguyên nhân đó, không còn nghi ngờ gì nữa, là bí mật cực lớn, ngoại trừ

Mộ Dung Thu Thủy và Vi Hiếu Khách ra, tuyệt không có người thứ ba biết
được.

Đợi đến khi người khác phát hiện ra bí mật đó, không những không còn

kịp sửa đổi, cả hối hận cũng không kịp.

Khương Đoạn Huyền quả nhiên đến rất sớm.
Khi hắn bước vào con hẻm nhỏ đằng sau Hình bộ đại lao, nhìn thấy một

chuyện rất kỳ quái.

Hắn nhìn thấy Gia Cát đại phu bị hai người đỡ hai bên từ cửa hậu viện

đại lao đi ra.

Vừa mới sáng rõ, tuyết đọng vừa bắt đầu tan, gió lạnh như đao.
Trên mặt Gia Cát đại phu lại toát mồ hôi, hơn nữa không ngừng hổn hển

hít hơi, giống như hồi nãy mới làm qua thứ vận động gì kịch liệt lắm, xem
có vẻ mệt mỏi gần chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.