PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 149

- “Hiện tại ngươi có biết ai thỉnh ông ta đi không?” - Khương Đoạn

Huyền hỏi.

- “Là Mộ Dung công tử, Mộ Dung Thu Thủy” - Nhị nãi nãi đáp - “Y

muốn lão gia nhà tôi đi cứu chữa cho một phạm nhân”.

- Ngươi biết phạm nhân đó là ai?
Nhị nãi nãi do dự, chung quy thừa nhận:
- Tôi nghe lão gia nhà tôi nói qua, người đó họ Đinh, tên là Đinh Trữ,

không những danh tiếng trong giang hồ của hắn cực lớn, gia thế cũng rất
hiển hách, cho nên...

- “Cho nên cái gì?” - Khương Đoạn Huyền hỏi truy.
Nhị nãi nãi lại đắn đo một hồi rất lâu mới hạ quyết tâm:
- Khương chấp sự, tôi tín nhiệm ông, cho nên tôi mới đem chuyện này kể

hết cho ông nghe. Nhưng tôi cũng có nhiều chuyện muốn hỏi ông, tôi hy
vọng ông cũng không giấu tôi.

Nàng lập tức hỏi Khương Đoạn Huyền:
- Nghe nói Vi Hiếu Khách lần này đặc biệt mời ông đến xử quyết một tên

đại đạo sông hồ, không biết tên đại đạo đó có phải là Đinh Trữ?

- Phải.
- Ông biết hắn?
- Ta biết.
- “Hắn sau khi vào Nhã Tọa của Vi Hiếu Khách, ông còn gặp được hắn?”

- Nhị nãi nãi hỏi Khương Đoạn Huyền.

- Ta đã gặp qua.
- Vậy ông đương nhiên biết người trẻ tuổi đó vốn rất anh minh, sau lại đã

biến thành không ra hình nguời, không những mặt bị khâu vá, đầu lưỡi
cũng biến mất, cả gân khớp tứ chi tay chân đều đã mềm nhũn.

Nhị nãi nãi lại hỏi Khương Đoạn Huyền:
- Ông có biết là ai đã hạ độc thủ không?
- Là Gia Cát đại phu?
- “Phải” - Nhị nãi nãi thở dài - “Tôi đã kết vợ kết chồng với y bao năm

nay, luôn luôn rất hiểu thấu con người của y! Tôi tin y vốn tuyệt không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.