PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 239

giống như một đứa trẻ hiếu kỳ đang xem một màn kịch kỳ diệu chưa từng
thấy.

Trên mặt Khương Đoạn Huyền không ngờ có thể lưu lộ thần tình đó mới

chân chính là quái sự.

Nhưng người thật sự có thể hiểu thấu Khương Đoạn Huyền có thể biết

hắn dùng ánh mắt đó để nhìn Đinh Trữ nhất định là vì hắn đã nhìn thấy
những chuyện mà người khác không nhìn thấy được, chỉ có hắn mới có thể
nhìn thấy: đã thấy.

Hắn đã thấy cái gì?
Hoa tươi bị cắt xuống, giống như cá đã bị mắc lưới kéo lên khỏi mặt

nước.

Hoa bị cắt xuống, nhìn vẫn tươi tắn đẹp đẽ như trước, cá trong lưới cũng

động đậy như trước, thậm chí động còn mãnh liệt hơn.

Nhưng trong mắt của thứ người như Khương Đoạn Huyền mà nhìn, đã

không còn giống nhau.

Cái động của cá trong nước là động nhàn du tự tại, cái động của cá trong

lưới đã biến thành một thứ vùng vẫy phấn đấu vì sinh tồn.

Hoa còn dính trên cội, kiều diễm tươi tắn tự nhiên, hoạt bát, sau khi bị

cắt xuống, khó tránh khỏi có chút tiều tụy. Tuy được tỉa gọt, đựa cung
dưỡng trong bình hoa tinh phẩm nhất, cũng chỉ bất quá như là một nữ nhân
đã quá thời, đã phải dùng phấn son đậm nồng để che giấu nếp nhăn trên
mặt, làm sao có thể so sánh với một thôn nữ mày ngài không tỉa mỏng?

Kỳ quái là hoa tươi bị Đinh Trữ cắt xuống, tỉa gọt cắm vào bình, không

ngờ vẫn còn tươi tắn kiều diễm như trước, không ai có thể nhìn ra một điểm
khác biệt, thậm chí cả Khương Đoạn Huyền cũng không thể.

Chàng dùng thủ pháp gì để cắt những cành hoa đó?
Đinh Trữ không ngẩng đầu, không mở miệng.
Khương Đoạn Huyền dùng hai ngón tay nhẹ nhàng lượm một cành hoa

lên, ngưng thị nhìn vết cắt trên cành hoa.

Ánh mắt của hắn lập tức biến thành càng kỳ quái.
Thứ nhãn sắc đó giống như một con mèo nhìn thấy một con chuột, lại

giống như một con chuột bất chợt nhìn thấy một con mèo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.