PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 104

Trung niên nam tử vội vã móc ra một sấp tiền:

- Đúng vậy, chỉ cần con chịu giúp ta, từ này về sau ta sẽ không làm phiền

hai mẹ con con nữa. Đây là 2 triệu, đủ để hai người mở một quán ăn lớn
hơn, không còn phải lo lắng về sau nữa.

Mộc mẫu ánh mắt liền hiện lên vẻ đau thương, nàng đánh đổi cả tuổi

thanh xuân, cuối cùng đổi được lại 2 triệu. Trong mắt hắn nàng chỉ đáng giá
vậy sao? Nhìn thẳng vào mắt nam tử:

- Cầm tiền về đi, chúng ta đây là cứu người, không phải vì tiền của

ngươi. Hơn nữa bọn ta cũng không thiếu tiền. Vũ Hàm đã có bạn trai, hắn
so với ngươi cũng không kém.

Trung niên nam tử ngẩn ra, nhìn Mộc Vũ Hàm, nàng đúng là so với mẹ

nàng trước kia còn đẹp hơn một bậc, có công tử nhà giàu theo đuổi cũng là
chuyện bình thường. Mỉm cười nói:

- Các ngươi cứ cầm lấy đi. Dù sao ta cũng là cha con, cũng có lời khuyên

cho con. Những tên công tử thiếu gia vốn không đáng tin cậy, con phải cẩn
thận. Con giữ lấy số tiền này biết đâu sau này có việc cần dùng.

Ý của hắn rất rõ ràng, Mộc Vũ Hàm sớm muộn cũng bị người ta chơi

chán rồi bỏ rơi. Mộc mẫu gương mặt tức giận đến mức trắng bệch, Mộc Vũ
Hàm cũng không nhịn được mắng to:

- Ngươi đừng nghĩ ai cũng giống như ngươi. Hắn so với ngươi tốt hơn

gấp trăm ngàn lần.

Nhìn hai mẹ con Mộc Vũ Hàm tức giận, trung niên nam tử rất vui vẻ, từ

trước đến giờ vẫn là người khác chúi đầu trước hắn. Lần này không những
phải cúi đầu, chịu mọi loại chửi măng, hơn nữa còn là từ con gái của mình,
bụng hằn đã sớm đầy nộ khí rồi. Lúc này mới thật là thoải mái. Nhìn mẹ
con Mộc Vũ Hàm cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.