PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1177

Đưa tay lên véo nhẹ, cảm giác đau nhói phát ra khiến nàng chắc chắn

không phải đang mơ. Nhưng nếu không phải giấc mơ, ai lại có thể đánh
Nam Cung Thiên thành ra thế này.

Mặc dù quan hệ giữa hai người không tốt, trong lòng Nam Cung Băng

Vân, Nam Cung Thiên luôn là thần tượng của nàng. Tuổi còn rất trẻ, tu vị
lại cao siêu, trưởng lão gia tộc không ngớt lời tán dương hắn. Kể cả người
cha lạnh lùng kia cũng tỏ ra tự hào về hắn. Nàng muốn được giống Nam
Cung Thiên, được người đàn ông kia khen ngợi, được hắn công nhận.

Nhưng hôm nay, hình tượng bất bại của Nam Cung Thiên trong lòng

nàng hoàn toàn sụp đổ. Hắn bị một thanh niên trẻ tuổi đánh cho không có
lực hoàn thủ, bây giờ bị người ta nắm cổ nhấc lên như một miếng giẻ rách.
Nam nhân này rốt cuộc là ai mà lợi hại đến mức này?

Nhìn Nam Cung Thiên bị đánh tơi tả, quần áo vỡ nát, trên người đầy vết

thương. Gương mặt toàn là máu tươi, vô cùng thê thảm. Lúc này hắn đã
hoàn toàn bất tỉnh, Dương Thiên đang định ném hắn qua một bên thì trên
trời vang lên âm thanh phẫn nộ:

- Ngươi dám.

Theo đó, một đạo kiếm khí mạnh mẽ chém xuống, hướng về phía Dương

Thiên. Kiếm khí chưa kịp chạm vào người hắn liền bị khựng lại, lơ lửng
giữa không trung. Nhìn từ xa giống như thời gian đang dừng lại.

Do tập trung vào Nam Cung Thiên, Dương Thiên không để ý là đám

người kia đã đến. Hắn bị đạo kiếm khí làm bất ngờ, sử dụng một loại pháp
thuật cấp cao gọi là “Vật Ảo Ngưng Thật”. Pháp thuật bậc này, tu vị đạt
đến Đại Thừa kỳ mới có thể sử dụng. Hiện tại, bất kỳ ai cũng có thể cầm
lấy tia kiếm khí kia như một vật bình thường. Chém xuống có thể đạt được
uy lực công kích tương tự. Dương Thiên thở dài:

- Từ khi đến địa cầu, tính cảnh giác của ta ngày càng kém a.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.