PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1301

Mặc kệ diễn biến thế nào đi chẳng nữa, đến cuối cùng Huyết Thần cũng sẽ
bị Vương Vận giết chết. Đây là điều Dương Thiên đã hứa với nàng, tất
nhiên sẽ không thay đổi. Thứ hai, Văn gia là thế lực của Ma môn, để bọn
hắn tồn tại mới đúng là mối nguy hiểm.

Phong ấn tu vị của Văn Lương lại, Dương Thiên tiện tay ném hắn xuống

trước mặt Thanh Vũ:

- Ta giao hắn cho ngươi. Muốn làm như thế nào, ngươi tự quyết định đi.

Thanh Vũ gật đầu, lấy từ trong người ra một thanh trủy thủ, từng bước

tiến lại chỗ của Văn Lương. Cảm giác được tử thần ngày càng đến gần,
Văn Lương van xin thảm thiết:

- Tất cả là lỗi của ta, ta không nên ra lệnh truy sát ngươi. Nhưng đây là

luật lệ của gia tộc, thân là tộc trưởng ta bắt buộc phải làm theo. Cầu xin
ngươi tha mạng cho ta có được không, ta sẽ từ chức, rời khỏi Văn gia, từ
này về sau sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt ngươi nữa.

Gương mặt Thanh Vũ vẫn lạnh như băng, kẻ thù đang ở ngay trước mặt,

nàng sao lại có thể dễ dàng tha cho hắn như vậy. Đúng lúc này, một bóng
đen từ phía sau xông tới. Trên tay hắn phóng ra mười mấy quả bom khói cỡ
nhỏ. Cả căn phòng trong phút chốc tràn ngập khói mù, đứng cách nhau
trong gang tấc cũng khó nhìn thấy rõ mặt.

Bóng đen xuất hiện ngay bên cạnh Văn Lương, hai tay đỡ lấy hắn rồi

phóng nhanh ra ngoài. Vừa ra đến cửa, thân thể cả hai người bị cự lực đè
nặng, rơi xuống đất. Dương Thiên đưa tay quơ một vòng trong không khí,
tất cả khói mù tụ lại thành một khối cầu nhỏ màu xám lơ lửng trên tay hắn.

Khói mù biến mất, lộ ra hình dạng một thanh niên, tuổi tác khoảng

chừng 26, 27. Tu vị rất khá, đã đạt đến Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong, còn cách
Trúc Cơ trung kỳ một bước nhỏ. Hai người bị đè nặng trên đất, không nhúc
nhích được mảy may. Dương Thiên bước tới gần, cúi xuống hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.