PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1732

- Có vấn đề, vấn đề rất lớn.

Mã Mãnh giật mình, chẳng lẽ hành động của hắn có gì sơ hở để người

khác phát hiện ra hay sao?

- Dương thiếu, ngươi nói vậy là có ý gì?

Dương Thiên chỉ tay vào hai chữ đỏ trên thẻ chứng nhận:

- Ngươi xem đây là cái gì, Dương Tiểu Hoa, chúng ta sẽ dùng danh tự

này để xưng hô trên Thất Tinh Đảo. Tiểu Hoa, chỉ nghe thôi đã cảm thấy
rợn sống lưng. Là ngươi chọn cái tên chết tiệt này cho ta sao?

Mã Mãnh khổ sở nói:

- Dương thiếu, việc này cũng không hoàn toàn là lỗi của ta. Ban đầu ta

thực sự không quá để ý đến danh xưng, đến khi tên kia làm xong…

Hạo ca cũng cố nhịn cười:

- Dương thiếu, ngươi yên tâm. Đây là danh tự về mặt hình thức, sẽ không

có nhiều người để ý đến.

- Hừ, hi vọng là vậy đi.

Mã Đạt cũng tìm cách nói sang chuyện khác:

- Dương thiếu, thời gian cũng đã trễ, chúng ta mau khởi hành thôi.

Dương Thiên nhìn đồng hồ, đã hơn 6 giờ tối, hắn gật đầu:

- Đi thôi.

Mọi chuyện phía sau diễn ra khá thuận lợi, cho đến trạm kiểm tra cuối

cùng, một lão già râu dê cầm thẻ chứng nhận thân phận, cười nhìn Dương
Thiên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.