PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 2128

Dương Thiên thản nhiên nói một câu rồi quay người bước đi. Dược Lăng

nhìn bình sĩ mặt tái nhợt đang nằm trên mặt đất rồi lại nhìn theo bóng hắn,
cuối cùng cắn răng hạ quyết tâm.

Không ngoài suy đoán của Dương Thiên, hắn vừa đi được vài mét thì

Dược Lăng đã kêu to:

- Ta đồng ý.

Dương Thiên xoay người, đắc ý nói:

- Đồng ý từ đầu không phải tốt hơn sao.

Dược Lăng im lặng không nói, từng bước đi về phía Dương Thiên. Là

người nắm giữ thế chủ động, Dương Thiên đứng yên tại chỗ, bình tĩnh chờ
đợi. Hai người cách nhau không quá xa, Dược Lăng trong thoáng chốc đã
bước lại gần hắn. Nàng kiễng chân lên, môi lướt nhẹ qua má Dương Thiên
một cái rồi quay đầu bỏ chạy.

Dương Thiên ngẩn ra trong giây lát rồi la lên:

- Khoan đã, ngươi ăn gian.

Dược Lăng không quay đầu lại:

- Ta ăn gian chỗ nào? Rõ ràng nói là hôn một cái, cũng không có nói rõ

phải hôn ở đâu a.

Bị tìm ra sơ hở trong giao ước, Dương Thiên đành ngậm ngùi cam chịu.

Bất quá hắn cũng chỉ khó chịu trong vài giây liền nhớ đến một vấn đề khác.
Trên chiến trường này người bị thương rất nhiều, mỗi người là một yêu
cầu, còn sợ Dược Lăng chạy thoát sao?

Tâm tình khá lên, Dương Thiên thoải mái đi lại chỗ binh sĩ kia, một tay

nắm lấy hắn. Dược Lăng thấy vậy liền hô:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.