PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 2523

Tiêu Hàn hiện tại linh lực cạn kiệt, lại hao phí Bản Mệnh Tinh Huyết,

thương thế rất nặng. Dương Thiên lại đang lẫn trốn đâu đó quanh đây, Tiêu
Hàn muốn sống sót chỉ còn cách bỏ lại bảo rương. Nhìn bảo rương đang
trôi lơ lững bên mình, Tiêu Hàn thở ra một hơi. Hắn vung mạnh tay, ném
bảo rương về phía cơn lốc.

Tiêu Hàn dự đoán không sai, ngay khi bảo rương sắp rơi vào trong cơn

lốc. Một bóng đã xuất hiện, nhanh chóng chụp lấy nó rồi bay đi. Tiêu Hàn
không hề quay đầu lại, bay thẳng đến lối ra của Lặc Nhạn Cốc.

Từ trong cơn lốc, một tiếng hổ gầm cực lớn truyền ra. Cơn lốc lập tức bị

quét tan, Hổ Vương một lần nữa xuất hiện. Lúc này trên tay phải của hắn
đã có thêm một vệt máu chảy dài. Hổ Vương vẻ mặt âm trầm, suy nghĩ
trong giây lát rồi bỏ qua Tiêu Hàn mà đuổi theo Dương Thiên.

Khi nãy vì quá tức giận nên hắn không để ý đến bảo rương bên cạnh

Tiêu Hàn. Tình hình hiện tại cho thấy, những lời Tiêu Hàn nói rất có thể là
sự thật. Bọn hắn không ngu ngốc đến mức đến đây chém giết yêu thú, phá
hoại Lạc Nhạn Cốc để tự chuốc lấy cái chết. Hổ Vương chắc chắn Dương
Thiên mới là kẻ đứng sau giật dây chuyện này. Cảm giác bị người khác
chơi đùa thực sự không dễ chịu a.

Bị Hổ Vương đuổi sát theo sau, Dương Thiên không ngừng phát ra kiếm

khí ngăn cản. Không giống tu sĩ thông thường khi thi triển pháp thuật sẽ bị
chậm lại, tốc độ của Dương Thiên vẫn giữ nguyên như cũ. Những kiếm khí
kia tuy không gây được thương tổn cho Hổ Vương nhưng lại khiến hắn bị
chậm lại không ít. Vì vậy, tốc độ của Hổ Vương nhanh hơn nhưng lại
không thể nào bắt được Dương Thiên.

Gần đến vị trí của trận pháp, Dương Thiên lập tức truyền âm cho Chu

Hân Dao để nàng chuẩn bị. Hổ Vương đuổi mãi không được bắt đầu nổi
giận, đang muốn thi triển pháp thuật tấn công thì một dải lụa hồng từ trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.