PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 2740

Nhưng cứ như vậy mà bỏ qua Dương Thiên thì thực sự quá đáng tiếc.

Tăng Chính nói không sai, nếu Dương Thiên đúng là người có linh hồn
biến dị, nói không chừng vài ngàn năm sau sẽ có thêm một vị Phân Thần kỳ
đại năng xuất hiện. Nếu môn phái bọn họ giành được, chỉ cần nhẫn nhịn
một thời gian, sẽ đến một lúc có năng lực sánh vai cùng Tán Ma Môn và
Phật Đà Sơn.

Dương Thiên nhìn thái độ của hai bên, vẻ mặt vẫn giả vờ như không hiểu

gì. Trước kia hắn thường đóng vai vô danh đệ tử, âm thầm tu luyện. Hiện
tại thử một chút cảm giác làm thiên tài cũng không tệ. Đám người này tranh
giành, ai thắng ai thua không quan trọng. Dương Thiên muốn biết tên Âm
Dương Sư kia đang ở đâu để bắt hắn về nghiên cứu. Những việc này chẳng
qua là để tạo bước đệm khiến cho sự việc thuận lợi hơn mà thôi.

Mỹ phụ trung niên cắn răng:

- Tăng đại sư, người này là do bọn ta tìm thấy trước. Ngươi đến sau lại

muốn đoạt, dường như không được hợp đạo lý lắm.

Tăng Chính mỉm cười:

- Vạn sự tùy duyên, đến trước hay sau vốn không quan trọng. Quan trọng

là ý của vị tiểu bằng hữu này thế nào.

Tăng Chính nói xong liền nhìn về phía Dương Thiên, ý bảo hắn đưa ra

câu trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.