PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 2744

- Ha ha, chúng ta là huynh đệ tốt, giúp đỡ lẫn nhau là chuyện nên làm,

cần gì phải nói lời khách sáo.

Dương Thiên cũng chịu thua mức độ mặt dày của Tăng Chính, nói chưa

được mấy câu đã nhận là huynh đệ tốt, thật sự không còn gì để nói. Bất quá
hắn cũng không từ chối, tên Tăng Chính này có tố chất, có thể lợi dụng làm
một số việc. Hai người ngoài mặt xưng hô huynh đệ thân thiết, trong lòng
lại chỉ luôn nghỉ đến cách làm sao để lợi dụng nhau.

Nói chuyện một hồi, Tăng Chính chỉ tay về một ngọn núi khổng lồ ở

UHhq17w đằng xa:

- Dương huynh đệ, ngươi nhìn, đó chính là Phật Đà Sơn.

Dương Thiên ngẩn đầu nhìn lên, một ngọn núi khổng lồ được bao phủ

bởi một cái Tụ Linh Trận cực lớn. Đỉnh núi là một cung điện xây dựng theo
kiến trúc của Phật Giáo, phía trên đại điện là một pho tưởng phật màu vàng
rực rỡ, tỏa ra kim quang vạn trượng.

Nhìn bức tượng phật này, Dương Thiên câm nín. Phật Môn tại Tiên Giới

cũng là một thế lực lớn, nhưng bọn hắn cũng không hòa hợp như trong
tưởng tượng mà rất phân hóa, chia thành vô số nhánh khác nhau. Bức
tượng này Dương Thiên đã từng gặp qua, chính là của một tên Thánh Thể
hậu kỳ tại Tiên Giới. Nhưng điều khiến Dương Thiên không biết nói gì
chính là tên này tu luyện theo hướng Ma Phật.

Nhánh tu luyện này làm rất nhiều loại chuyện độc ác, bọn hắn lợi dụng

phật pháp để giải trừ oán khí, làm giảm tội nghiệt. Bề ngoài vẫn là Phật
môn nhưng thực chất lại là một lũ bại hoại. Tôn thờ bức tượng này đã thể
hiện ý chí của Phật Đà Tông, xem ra cũng không thứ gì tốt lành.

Tăng Chính thấy Dương Thiên im lặng thì cho rằng hắn đang sững sờ

trước khung cảnh của Phật Đà Sơn. Chuyện này rất bình thường, lần đầu
tiên hắn đến đây cũng chỉ giương mắt há mồm mà không nói được gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.