PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 3101

Không đợi Thanh Hàn lên tiếng, một bóng đen đã từ dưới hố nhảy lên.

Dương Thiên cả người chảy đầy máu tươi, quần áo có chút rách nát, máu ở
khóe miệng vẫn còn đang chảy. Hắn dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Vũ Khải:

- Ta thay các ngươi mang Kiếm Thai trở về, ngươi lại ra tay với ta?

Vũ Khải cười nhạt:

- Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ, cũng nên chết đi được rồi.

Vũ Khải nói xong, thanh kiếm trên tay liền đưa cao, ý định giết chết

Dương Thiên. Ban đầu khi thấy Dương Thiên rút được một trong ba thanh
kiếm lên, hắn quả thực có chút sợ hãi. Bất quá nghe Dương Thiên giải thích
xong, đoán chừng tên này hẳn là đã được lão già kia động tay động chân
nên mới không bị kiếm ý ẩn trong ba thành kiếm bài xích. Cho nên khi
Dương Thiên sắp đưa Kiếm Thai cho Thanh Hàn, Vũ Khải lập tức động
thủ, mục đích chính là cướp lấy Kiếm Thai.

Ba người bọn họ thực ra không có quan hệ thân thích gì. Nhưng sau

nhiều lần cùng nhau cố gắng trở thành chủ nhân của những thanh kiếm kia,
bọn họ đã dần trở thành bằng hữu. Thậm chí Thanh Hàn và Vũ Khải còn có
chút quan hệ mờ ám. Vũ Khải thích Thanh Hàn, nàng cũng có ý tứ với hắn.
Có điều đứng trước lợi ích, chút tình cảm này Vũ Khải có thể dễ dàng vứt
bỏ. Thân là kiếm tu, kiếm mới là thứ quan trọng nhất, tình cảm kia có hay
không cũng không quan trọng.

Thực lực Thanh Hàn mạnh hơn Vũ Khải một bậc, vì vậy hắn cũng không

dám lập tức trở mặt, đành viện một cái lý do xoa diệu nàng. Sau khi đem
bảo kiếm luyện thành, hắn nhất định sẽ giết tất cả những người có mặt ở
đây rồi đem nó trốn đi thật xa.

Vũ Khải vung tay chém mạnh, một tia kiếm khí hình bán nguyệt khác lại

phóng ra, so với lần đầu tiên còn mạnh hơn một bậc. Dương Thiên giống
như đã kiệt sức, chỉ ngẩn đầu nhìn tia kiếm khí kia đánh xuống mà không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.