PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 375

Dương Thiên cũng không để ý đến nàng, tuy tốc độ này so với hắn sử

dụng độn thuật hay phi hành đều chậm hơn, nhưng mang lại cảm giác rất
mới lạ.

Tới một ngã rẽ bên sườn núi, Dương Thiên đạp phanh để rẽ gấp thì xe

đột nhiên bị đứt phanh, lao thẳng vào rào chắn bên đường. Lăng Nhã Kỳ
sắc mặt tái mét, lấy hai tay che mặt, gào to.

Chiếc xe cũng không vì nàng mà dừng lại, phá vỡ rào chắn rồi lao xuống

vách núi. Chiếc xe phía sau chạy đến, một thanh niên vẻ mặt hoảng sợ bước
ra, lập tức gọi điện thoại cho Sở Vũ:

- Vũ ca, có chuyện không ổn rồi, ta vừa nhìn thấy xe của Dương Thiên

lao thẳng xuống vách núi.

- Cái gì, ngươi đợi ở đó, ta lập tức đến ngay.

Sở Vũ lúc này đã gấp đến phát điên, Dương Thiên đến đây tiêu xe là do

hắn mời đến, nếu hắn xảy ra chuyện gì mình chắc chắn sẽ không thể sống
yên. Không nói tới thế lực phía sau Dương Thiên, chỉ riêng Tần gia thôi
cũng đã khiến cho một cục trưởng cục công an nho nhỏ như phụ thân hắn
chịu không nổi.

Một lúc sau, rất nhiều xe hơi chạy đến, Sở Vũ theo lời thanh niên tiếng

về phía rào chắn đã vỡ nát thất thần một hồi lâu. Quay lại nhìn đám người
phía sau:

- Các ngươi mau gọi người đến tìm, nhất định phải tìm cho được Dương

thiếu. Nếu không ta và các ngươi đều sẽ không được yên ổn.

Đám người kia cũng rất hoảng sợ, bọn họ tiêu xe đã lâu, đây là lần đầu

tiên xảy ra tai nạn. Nghe theo lời Sở Vũ gọi điện nhờ trợ giúp của gia đình.
Thanh niên lúc đầu tiến lên nhìn về phía vực sâu rồi quay lại hỏi Sở Vũ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.