PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 377

Lăng Nhã Kỳ khó khăn lắm mới lấy lại bình tĩnh lại bị Dương Thiên hù

dọa. Dương Thiên vội trấn an nàng:

- Không có việc gì, không phải ta và ngươi đều không bị thương sao.

Hiện tại chỉ cần đợi người đến cứu thôi.

Lăng Nhã Kỳ nghe Dương Thiên nói xong, nhìn lại mình cùng Dương

Thiên, miệng lẩm bẩm:

- Kì lạ, tốc độ nhanh như vậy, lại rơi từ trên cao xuống, tại sao lại không

có việc gì?

Dương Thiên cũng không trả lời nàng, việc này đúng là không tiện để

giải thích, hắn không muốn nàng biết về Tu Chân giả quá sớm.

- Hiện tại cũng đã rất khuya, chúng ta cũng không thể tự tìm đường trở

về được, ngươi trước tiên hãy ngủ một giấc. Ta tin bọn người Sở Vũ sẽ mau
chóng tìm được chúng ta.

Lăng Nhã Kỳ gật đầu, hiện tại đúng là không còn cách nào khác, điều

chỉnh tư thế một lát rồi nhắm mắt lại. Dương Thiên cũng giả vờ nhắm mắt,
đợi một lúc thấy hơi thở nàng đều đặn, xem ra là đã ngủ liền mở mắt ra. Do
từ trên cao rơi xuống nên kính cùng mũ của nàng đã sớm rơi ra, Dương
Thiên mới có cơ hội ngắm nhìn nàng khi ngủ.

Thực sự rất xinh đẹp, hơn nữa còn mang một nét thành thục vũ mị, đúng

là hấp dẫn trí mạng đối với nam nhân. Cũng may Dương Thiên thường
xuyên tiếp xúc với mỹ nữ nên đã có được khả năng miễn nhiễm nhất định.

Lăng Nhã Kỳ ngủ được một lúc liền đưa tay như đang tìm kiếm gì đó,

vừa vặn chụp lấy đầu Dương Thiên, kéo lại ôm vào người. Dương Thiên
cũng bị chuyện này làm giật mình nên không kịp phản ứng, bất quá hắn vẫn
rất phối hợp để nàng ôm vào. Đoán chừng Lăng Nhã Kỳ đã xem hắn là thú
bông mà ôm vào rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.