PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 764

Dương Thiên. Dương Thiên thì không rãnh rỗi để ngồi đợi hắn, thân hình
lập tức xuất hiện trước đầu hẻm, tươi cười:

- Nghe nói ngươi đang tìm ta, có việc gì cần giúp đỡ sao?

Bị âm thanh vang lên đột ngột làm giật mình, nam nhân từ trên đống rác

nhảy xuống, cảnh giác nhìn Dương Thiên:

- Ngươi là ai?

- Không phải ngươi đang muốn tìm ta sao?

Nam nhân ngẩn ra, hắn không biết mặt Dương Thiên mà chỉ thông qua

con côn trùng kia lưu lại một ít mùi hương trên cơ thể Dương Thiên. Đáng
tiếc mùi hương kia đã sớm bị Dương Thiên xóa bỏ, không phải vì lý do gì
đặc biệt. Do hắn ghét côn trùng mà thôi.

Dương Thiên lắc đầu:

- Đúng là quý nhân hay quên. Người còn bị đãng trí nặng hơn ta nghĩ.

Ngươi vừa cho con bọ đó theo dõi ta cách đây vài phút không phải sao?

Nam nhân vội lùi lại phía sau, giữa một khoảng cách khá xa với Dương

Thiên. Hắn hiện tại không ở trạng thái mạnh nhất, hơn nữa đa số Vu sư đều
không giỏi cận chiến.

- Chính ngươi là kẻ phá hỏng chuyện của ta.

- Không phải ngươi đã quay lại giết hắn rồi sao. Chúng ta xem như chưa

có chuyện gì xảy ra, thế nào?

- Không được, theo luật lệ của Vu tộc, ngươi chắc chắn phải chết.

Dương Thiên đưa tay lên, một hỏa cầu hiện ra trên tay hắn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.