PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 887

đi chơi xa được. Đến nơi, Dương Thiên phải về lớp để tập trung làm trại.
Trước khi đi hắn đưa cho Mộc Vũ Hàm tập ảnh hắn vừa cướp đoạt từ chỗ
Lý Bàn. Mộc Vũ Hàm nhận tập ảnh, hai má hơi đỏ lên:

- Từ đâu mà ngươi có những tấm ảnh này?

- Không phải là ta lén chụp ngươi sao? Thế nào, rất đẹp đúng không, ta

đã tốn nhiều công sức để chỉnh sửa để tặng cho ngươi.

Dương Thiên lúc này phát huy sự vô sỉ đến mức tận cùng. Nếu Lý Bàn ở

đây nhất định sẽ phải khóc ròng, tên này đã cướp đồ của hắn thì thôi, lại
còn cướp luôn công lao của hắn.

Làm những việc này Dương Thiên không cảm thấy chút xấu hổ nào. Tán

gái mà không có thủ đoạn, ngươi xác định sẽ độc thân dài dài đi.

Quả nhiên, Mộc Vũ Hàm cười rất vui vẻ. Trong ánh mắt ngạc nhiên của

mọi người, nàng kiểng chân lên hôn nhẹ vào má Dương Thiên rồi bỏ chạy.
Dương Thiên đưa tay xoa má, nhìn Mộc Vũ Hàm bỏ chạy mỉm cười. Đại
thành công a.

Quay trở lại lớp để điểm danh. Kết thúc điểm danh, Dương Thiên cùng

Lý Bàn được phân công đi kiếm củi để đốt lửa trại. Đối với loại công việc
nhàm chán và thiếu chất xám này, Dương Thiên hoàn toàn không có hứng
thú, vì vậy chỉ đành cực khổ cho Lý Bàn.

- Bàn tử, ngươi đi nhặt củi đi, ta đi dạo một lát sẽ trở về.

- Không được, đây là công việc phân cho cả hai ta. Ngươi không thể để

một mình ta gánh hết.

Dương Thiên lấy ra vài tờ tiền mệnh giá lớn đưa cho Lý Bàn. Tên kia

liền bộc lộ bản chất gian thương:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.