PHONG TỤC VIỆT NAM - Trang 128




Phong Tuc Tap Quan Viet Nam

con là cô độc, cô quả.

Vợ chồng đã lấy nhau phải có con, đứa con là sợi dây ràng buộc đôi vợ chồng cả về

phương diện tinh thần lẫn vật chất.

Và khi có con, người Việt Nam ta hằng cầu mong con trai vì những lý lẽ nêu trên.

Trong ba điều bất hiếu của tư tưởng phương Đông xưa kia, không có con nối dõi là
nặng nhất

(2)

Ba điều đó là:

- Cha mẹ sống không phụng dưỡng
- Cha mẹ chết làm nhục tới vong linh các người
- Không có con nối dõi tông đường.

Vì việc nối dõi tông đường là trọng yếu nhất trong các điều bất hiếu, nên đã lập gia

đình là người Việt Nam mong sớm có con trai. Theo tục lệ của ta, chỉ có các tăng ni
sống trong cảnh độc thân mới không có con.

Trong các điều nguyền rủa trước đây, rủa nhau “tuyệt tự” là độc ác nhất.
Và người đàn bà không con, nghĩ đến thân phận mình thật là đau khổ! Sau bao năm

chờ đợi, đứa con không đến thử hỏi sống trong hoàn cảnh ấy, ai mà không khỏi đau
buồn.

Hiếm muộn
Theo khoa học ngày nay, hiếm muộn là do bệnh tật của chồng hoặc vợ, do bộ sinh

dục không điều hoà, nhưng theo quan điểm cũ thì người ta cho rằng nguyên cớ của sự
không có con do:

- Số phận
- Tiền oan nghiệp chướng
- Tà ma ám ảnh.
- Vợ chồng xung khắc.

Ngày nay những tư tưởng này cần phải được gạt bỏ.

*

* *

Tóm lại, cặp vợ chồng nào cũng mang một hy vọng lớn nhất là sinh con, và hơn

nữa là sinh con trai.

Lấy chồng mà không đẻ con, xã hội Việt Nam trước đây, như muốn quy cả tội lỗi

về người vợ, dù rằng lỗi đó nhiều khi chính ở người đàn ông.

Bởi vậy người đàn bà xưa không con, phải chạy chữa lấy, làm sao để có thể có con

được thì làm, nếu không người chồng sẽ lấy vợ lẽ để có thể có con nối dõi tông đường,
phụng thờ tổ tiên.





(2)

“Bất hiểu hữu tam, vô hậu vi đại!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.