PHONG VÂN - Trang 1030

Nói xong, liền không chút do dự thả hết toàn bộ hơn tám trăm tên trọng

phạm.

Nhưng giấy không bọc được lửa, việc này cuối cùng bị cấp trên là tri

phủ Đằng Công biết được, liền quát mắng Mạnh Sơn:

Đồ ngu! Đám tù phạm ấy đều thuộc hàng thập ác bất xá, làm gì có

chuyện hối cải thành người tốt? Ngươi mau bắt hết bọn chúng về, bằng
không thiếu một ngươi thì ngươi cũng đừng về gặp ta nữa!"

Dưới mệnh lệnh của thượng cấp, Mạnh Sơn đành bất đắc dĩ khởi hành,

nhưng ông ta hoàn toàn không muốn bắt tám trăm trọng phạm quyết tâm
sửa đổi kia trở về, ông thật sự rất muốn cho bọn họ một cơ hội, nếu không
thể giao phó lại với cấp trên thì ông ta quyết chí hy sinh bản thân bị những
phạm nhân ấy.

Mạnh Sơn vừa bước đến trước một ngôi miếu đổ, cắm ngọn trường

thương của mình xuống mặt đất rồi lao mình vào mũi thương, ý đồ lấy cái
chết của mình để giải quyết mọi chuyện.

Không ngờ lúc đó đột nhiên có một đôi thỏ bạch từ trong miếu lao ra hất

đổ trường thương, Mạnh Sơn chỉ cảm thấy nhụt chí vô cùng, thầm nghĩ
mình đi tự vẫn mà cũng rắc rối đến vậy, nhưng lúc ấy còn kiên quyết muốn
chết nên bèn cắm trường thương xuống đất lần nữa, tự tử lần nữa.

Không ngờ lần này cũng giống như lần trước, đôi thỏ bạch kia lại xông

tới hất đổ trường thương của ông ta, Mạnh Sơn tức giận cố gắng thêm lần
nữa, nhưng cả ba lần thử đều bị thỏ bạch ngăn cản.

Phải chăng thỏ bạch cũng biết ân nghĩa của Mạnh Sơn với đám tử tù mà

cảm động?

Ngay lúc Mạnh Sơn không biết làm thế nào cho phải thì đột nhiên có

một hòa thượng xuất hiện, tuyên đọc sắc mệnh của "Thần".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.