PHONG VÂN - Trang 400

Tử, Tù song nô bị làm lơ, trong lòng lấy làm giận lắm, nếu không phải

ngại oai Hùng Bá thì đã sớm rút kiếm chém cho gã thiếu chủ này mấy nhát
rồi.

Bộ Kinh Vân vẫn bình tĩnh nhìn Nhiếp Phong, tựa như ở nơi đây, giữa

thế gian hư không tịch mịch hắn cũng đã phát hiện ra một thứ khiến mình
hứng thú. Một đối thủ? Hay là một người bằng hữu?

Phía bên này, Nhiếp Nhân Vương đang kịch chiến trên đỉnh Phật cùng

Đoạn Soái, vì y đang chiếm thượng phong, càng điên cuồng hơn, vừa đánh
vừa nói: “Nếu Đoạn Soái ngươi không rút Hỏa Lân ra thì sớm muộn gì
cũng chết dưới đao của lão tử!”

Y xuống tay đao sau mạnh hơn đao trước, Đoạn Soái như cung giương

hết cỡ, còn sức đâu mà trả lời y?

Không ngờ ngay lúc Nhiếp Nhân Vương nghĩ rằng chiến thắng đã nằm

trong tay thì đột nhiên Hỏa Lân rời vỏ, tự sinh ra một luồng khí kình nóng
như lửa cháy, chấn nát thanh đao trong tay Nhiếp Nhân Vương!

Cao thủ so chiêu, chỉ lệch một ly cũng có thể chuyển thắng thành bại,

chuyển bại thành thắng, chuyển biến này không phải là nhỏ, Đoạn Soái
thừa lúc Nhiếp Nhân Vương kinh ngạc, liền vung Hỏa Lân Kiếm chém
xuống phía phải Nhiếp Nhân Vương, trúng ngay đầu gối y.

Nhiếp Nhân Vương đột ngột bị mất binh khí, lại vừa bị thương nặng,

sức chiến đấu giảm mạnh, cùng lúc đó Hỏa Lân Kiếm bỗng dưng tự ý xuất
vỏ, thẳng hướng lên cao!

Hỏa Lân vừa xuất, đuôi kiếm sáng như ánh chớp, kiếm phong đỏ như

lửa cháy hừng hực một phương trời, khiến người ta cảm thấy nóng rát!

Đoạn Soái nhìn thấy Hỏa Lân vô cớ tự ý xuất vỏ cũng ngẩn ra, vội vàng

giữ lấy Hỏa Lân, ai ngờ vừa mới nắm lấy kiếm đã thấy từ Hỏa Lân kiếm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.